ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 93

ấy

“Erica cũng tốt”.

“Nhưng?”

Anh liệng bàn chải vào hộp, “Mẹ tôi vừa mất bố đã đi lại với người khác”.

“Anh nghĩ ông đã quên bà nên giận vì ông chóng thay lòng à?”

“Tôi không quan tâm”.

Anh nói dối. Vì lúc bê hộp đựng và chăn sang gian chứa đồ thắng ngựa, cô
thấy cả người anh gồng lên, căng thẳng.

Cô theo anh vào trong. Mùi xi gợi lại những lúc ngồi hàng giờ ở đây đánh
bóng và tra dầu vào yên cương ngựa. Một khung cửa sổ nhỏ khuếch tán ánh
sáng khắp cả gian phòng.

“Gavin, có lẽ ông chỉ cần một người để thấy mình chưa chết theo mẹ anh
thôi”.

Anh thả đống chăn lên ghế sô-pha, “Có phải cô cũng cần điều tương tự
không? Ai đó để biết cô chưa chết theo chồng mình chẳng hạn?”

Cú phản công bất ngờ và vết thương nhói lên làm cô ấp úng, “Tôi không ám
chỉ mình”.

Chỉ hai bước chân, anh đã tiến lại gần. Đôi mắt anh nhìn xoáy vào cô, “Tôi
lại nghĩ là có đấy. Cô sợ từ bỏ quá khứ”.

Cô lắc đầu quầy quậy, nhưng rồi câu phủ nhận sớm bị điều gì đó phấn khích
và nóng bỏng lấn át đi. Sabrina cố đè nén cảm giác này mà không được.
Tim cô đập thình thịch, còn bàn tay nóng rát, “Không. Anh nhầm rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.