ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 152

bị mẹ nó cuộn trong chăn bông rồi đá ra khỏi cửa. Dược Dược tiến lại gần,
lấy bàn tay nhỏ xinh mềm mại của mình vuốt lên khuôn mặt ba nó rồi hỏi
bằng giọng hết sức thông cảm, “Ba ơi, ba ổn chứ ạ?”

Trần Kiều ừ nó một tiếng, “Dược Dược, mẹ con không cần ba nữa rồi,

làm sao bây giờ?”

Dược Dược quay sang nhìn Tiểu Võ đang ngồi nhai mía, “Cô Tiểu Võ,

phải làm sao bây giờ?”

“Còn làm sao nữa, ba cháu xấu bụng quá nên mẹ cháu không thèm nữa

rồi.” Tiểu Võ nhả bã mía rồi lại hừ một tiếng, “Cũng thật là, cậu có còn là
đàn ông không thế, cầu hôn thế nào cũng không biết, haiz…”

Trần Kiều lồm cồm bò ra khỏi chăn rồi ngồi xuống ghế, đúng lúc ấy ba

Cốc Tử về, thấy chăn chiếu lộn xộn ngay phòng khách thì có vẻ khó chịu,
Trần Kiều thấy vậy vội chạy đến quỳ trước mặt ông, “Bác ơi, xin bác gả
Quân Quân cho cháu.”

Ba Cốc Tử đã bị vợ tẩy não từ lúc nào nhưng vẫn không thể hiện sự hài

lòng với Trần Kiều, ông lạnh lùng hừ một tiếng, “Chuyện này phải để Tiểu
Cốc tự quyết định, tôi không quyết thay nó được.”

Ngay sau đó, Cốc Tử mở cửa phòng mình đi ra, “Ba, cái người ba nói lần

trước ấy, người mà điều kiện cũng khá ấy, ba hẹn người ta giúp con, con sẽ
đi gặp.”

Ba Cốc Tử thấy gái tự dưng hồi tâm chuyển ý theo ý mình, dù rằng lời

đề nghị đó ông đưa ra đã khá lâu rồi thì vẫn vui mừng ra mặt, ông vui vẻ
nói chờ mình một tí để sắp xếp thời gian cho con gái đi ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.