ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 150

“Á…” Cốc Tử giãy giụa đẩy Trần Kiều ra, nhưng hôm nay hình như anh

vừa được ăn gan hùm mất rồi, anh ghì mạnh cô xuống đất rồi không biết lấy
ở đâu ra một sợi dây, trói chặt hai tay hai chân cô lại. Cốc Tử giận tím
người, Trần Kiều đột nhiên bật cười lớn thành tiếng, ánh mắt sầm sì khi nãy
cũng biến mất.

Cốc Tử nổi giận đùng đùng, cố vùng thoát khỏi sợi dây, Trần Kiều bế

bổng cô lên giường, “Hôm nay, anh sẽ đường đường chính chính ngủ với
em.”

“Anh mà dám, tôi giết cả họ nhà anh!” Cốc Tử định hét lên thì Trần Kiều

đã lôi đâu ra chiếc khăn bịt chặt miệng cô. Anh đưa tay cởi cúc áo cô, vừa
cởi được áo ngoài thì lại lấy chăn quấn vào người cho cô, anh ngồi quay
lưng lại với cô trên đầu giường thở dài, đôi mày nhíu lại, rồi quay người lại
lay Cốc Tử, “Cốc Tử, xin em đừng giận có được không?”

Cốc Tử trừng mắt nhìn anh ta, Trần Kiều nói như thanh minh, “Anh vốn

định cảm hóa em bằng sức mạnh của đàn ông, nhưng anh không làm được.
Anh nghĩ nếu làm vậy chắc cả đời này em sẽ không bao giờ nhìn mặt anh
nữa mất.”

Cốc Tử lúc này đã thực sự bốc hỏa, tròng mắt cô đảo qua đảo lại như

muốn thiêu cháy anh. Trần Kiều bắt đầu cởi trói cho cô, vừa cởi vừa nói,
“Thôi được rồi, anh không dám nữa. Anh nhát thật, nếu bạo hơn chút nữa
chắc em sẽ theo anh cũng không biết chừng.”

Thấy Cốc Tử vẫn im lặng, anh lại tiếp tục lên tiếng, “Thôi mà, em đừng

giận nữa mà. Mấy gã trong tiểu thuyết chẳng phải cũng đều như vậy, thế mà
phụ nữ vẫn yêu họ đến chết đi sống lại đấy thôi? Chỉ là anh không biết kĩ
thuật của mình thế này, không biết em có thích hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.