ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 155

anh sẽ tốt hơn nhiều?”

“Đúng thế.” Anh ta gật đầu xác nhận không chút do dự, rồi bình thản nói,

“Tôi vốn không định đi xem mặt. Nói cho cùng vừa mới quan hệ với một
người phụ nữ rồi lại đi xem mặt người khác, ngay bản thân tôi cũng không
chấp nhận được mình về mặt nhân phẩm. Nhưng vì tôi biết đối tượng là cô
nên tôi vẫn đến, với hy vọng mình sẽ có thêm được một số thông tin tin
cậy.”

“Nhưng Tiểu Võ mới là bạn tôi.” Cốc Tử nói rồi chống khuỷu tay lên

bàn, đặt cằm lên bàn tay vẻ băn khoăn.

“Cô Cốc, tôi mong nhận được sự giúp đỡ của cô.”

Cốc Tử im lặng trước lời đề nghị của Ngụy Tử Minh, lát sau cô cúi đầu ý

tứ nhìn vào biểu thị đồng hồ trong màn hình điện thoại. Cũng ngồi được
hơn nửa tiếng rồi, đã có thể rút lui êm, cô đứng lên nói khẽ với Ngụy Tử
Minh, “Anh Ngụy, trước khi thấy được tấm chân tình của anh có lẽ tôi
không có lý do gì để giúp anh. Chào anh.”

Trần Kiều thấy Cốc Tử chủ động rút lui thì khấp khởi mừng, anh nói với

Tiểu Võ, “Đi mau đi, kia là người của chị, mau nhận hàng đi.”

Trần Kiều bỏ lại Tiểu Võ còn đang ngồi ngây ra ở đó rồi kéo Dược Dược

ra trước mặt Cốc Tử, “Cốc Tử, mình về nhà thôi em.” Nói rồi anh nắm lấy
tay cô một cách rất tự nhiên, rồi lại đưa lời trách móc, “Em bỏ anh và con đi
gặp người đàn ông khác, có biết thế là xấu lắm không?”

“Đúng thế, mẹ đáng ghét quá, đấy là người yêu cô Tiểu Võ mà.” Dược

Dược cũng hùa vào với Trần Kiều, tròn xoe mắt nhìn mẹ có phần bất mãn,
Cốc Tử bỗng nhiên bị cô lập, cô dở khóc dở cười gõ đầu thằng bé, “Nhóc
con, đừng có học thói xấu của ba con đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.