ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 201

Trần Kiều ngập ngừng đôi chút, hơi thở anh mỗi lúc một nặng dần, đột

nhiên anh nhào cả người sang, hai tay đỡ lấy cổ Cốc Tử, “Hắn buông tay vì
hắn không có hy vọng gì. Trong giới, hắn là người thế nào chúng ta đều rõ,
nếu em nhận lời hắn thì anh sẽ tự thọc hai mắt mình rồi nhảy lầu cho coi.
Còn anh, anh nguyện lòng theo đuổi em, bởi vì anh yêu em và anh một lòng
hy vọng.”

“…”

“Anh nói yêu em, thích em hết lần này đến lần khác, chắc em thấy chán

ngấy rồi, cũng nghĩ rằng anh giả dối. Nhưng em sao biết lần nào nói với em
câu đó anh cũng phải lấy hết can đảm, lần này cũng hy vọng em nhận lời,
tuy biết rằng đó chỉ là ảo tưởng. Nếu có thể buông được em anh đã buông
từ rất lâu rồi… Anh chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đã gặp lại em, sao
em có thể nói anh buông tay em ra được?” Trần Kiều ghé sát lại gần cô hơn
nữa, hai mắt anh đỏ ngầu, môi anh sát lại môi cô, mùi rượu nồng lên trong
hơi thở của cả hai người, “Quân Quân, Quân Quân,…”

“Tôi đã không còn là tôi trước đây nữa, chờ đợi chỉ làm anh thêm mất

thời gian và lý trí của mình thôi.” Cốc Tử đáp.

“Người anh yêu tên là Cốc Quân Nhan, tình cảm trước đây anh dành cho

cô ấy chỉ đơn thuần là yêu, còn tình cảm bây giờ còn có thêm cả phần trách
nhiệm. Dù bây giờ em thế nào thì cũng đều là vì anh mà thế, anh phải chịu
trách nhiệm với em, càng phải yêu thương em hơn gấp bội. Em đã chịu khổ
quá nhiều rồi, giờ là lúc phải được tận hưởng vị ngọt cuộc sống.”

Cốc Tử uống không ít rượu nhưng cô chưa say, trước những lời lẽ thấm

đẫm chân tình đó dường như cô cũng đã hơi mềm lòng, cô từ từ nhắm mắt
lại, môi anh đã dán lên môi cô nhưng chưa đu sâu thêm vào. Cảm nhận
được tâm ý ấy, Trần Kiều tiến sâu hơn nữa, tim anh đập thình thịch, cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.