ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 280

thuận chuyện này hay không, bản thân cô thì không thể phủ nhận việc mình
vẫn còn để bụng chuyện gặp mặt hôm trước. Ông nội và mẹ Trần Kiều thì
nói chuyện với cha mẹ cô rất thân mật, thậm chí đã bắt đầu bàn tới chuyện
lễ nghi, sính lễ trong hôn sự.

Cốc Tử chẳng biết nói gì, im lặng cúi gằm mặt xuống nghe người lớn nói

chuyện.

“Ông nội, cháu muốn ăn quả dâu”. Dược Dược bất ngờ lên tiếng.

“Ừ”. Lúc này ba Trần Kiều mới lên giọng trầm ấm, ông tươi cười nhón

mấy quả dâu bỏ vào đĩa của Dược Dược ra vẻ rất nựng thằng bé, khác hẳn
với thái độ nghiêm nghị và khắc nghiệt của ông hôm trước với cô. Lúc này,
khuôn mặt ông ánh lên vẻ hiền từ, nhân hậu lạ thường, tình cờ bắt gặp ánh
mắt của Cốc Tử, ông tỏ ra lúng túng và có vài phần hối hận. Cốc Tử ban
đầu nghe thấy tiếng con, ngước mắt lên lại thấy hành động và ánh mắt của
ông thì có chút sững người lại, nhưng ngay sau đó cô mỉm cười với ông đầy
lễ phép.

Cốc Tử lại cúi xuống bàn, trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng, cô nhắn

tin cho Trần Kiều, “Có chuyện gì vậy anh?”

“Em đã đồng ý lời cầu hôn của anh rồi còn gì? Kết hôn không phải

chuyện riêng của hai đứa mà là của cả hai gia đình đó.”

“Anh lấy cả nhà ra ép em. Em giận rồi!”

Sau hôm Trần Kiều cầu hôn mình, Cốc Tử không thấy anh có thêm động

tĩnh gì thì cũng không suy nghĩ nhiều lắm, thế mà mới vài hôm sau đã
nhanh chóng “triệu tập” toàn bộ người lớn của hai nhà đến đây, phải chăng
vì anh sợ cô thay đổi quyết định?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.