ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 489

Lát sau quay sang, Cốc Tử đã thấy Hoằng Tử dựa lên vai Trần Kiều thì cơn
hậm hực bắt đầu khó dằn lại ở trong lòng.

Trần Kiều ái ngại quay sang nhìn Cốc Tử không biết phải làm sao. Dược

Dược thấy vậy thì cũng quay sang nhìn ngạc nhiên, “Mẹ ơi, sao cô Hoằng
Tử chiếm chỗ của mẹ?”

Cốc Tử vỗ vỗ đầu con khẽ giải thích, “Chỉ là chỗ ngồi thôi mà…”, trong

lòng nghĩ thầm, “Chứ có phải giường đâu.”

Thế nhưng suy nghĩ ấy cũng không khiến Cốc Tử cảm thấy dễ chịu hơn,

từ lúc cô gặp lại Trần Kiều tới giờ bên cạnh anh chưa từng xuất hiện người
đàn bà nào khác, tuy Trần Kiều có nói với cô trước khi anh theo đuổi cô
cũng từng có một người khác, nhưng giờ người ta ở đâu anh cũng không rõ.
Cô chưa bao giờ trải qua cảm giác ghen tuông, nhưng giờ tự nhiên lại bị ám
ảnh bởi suy nghĩ, hình như mình gặp phải đối thủ mà đối thủ này không làm
cách nào xua đuổi được, cũng không thể mạnh tay được.

Trên thực tế thì cha mẹ Hoằng Tử chỉ mong cô bé không nhĩ tới chuyện

tự tử nữa, còn những việc khác thì hoàn toàn không màng tới.

Điểm đến trong chuyến du lịch lần này của họ là một thành phố cổ, vì

Hoằng Tử nói thích tới thành phố nào đó lớn hơn nên Trần Kiều quyết định
thay đổi lộ trình, anh hỏi hết bạn bè này khác mọi thông tin rồi phút chót
thông báo sẽ tới một thị trấn nhỏ để nghỉ dưỡng cho thoải mái. Trần Kiều
đắc ý bảo Hoằng Tử, “Em có biết là chị dâu em lợi hại thế nào không, cô ấy
viết văn tuyệt lắm đó, lần này tới đây du lịch là để chị em tìm kiếm cảm
hứng đó.”

Nhậm Hoằng Tử trong lòng không thoải mái lắm nhưng cũng không nói

gì, tuy vậy cũng phải công nhận, thị trấn này tuy đẹp nhưng không nằm
trong top danh lam thắng cảnh nên các dịch vụ không được chu đáo lắm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.