ANH CHỒNG STOCKHOLM, NGƯỜI TÌNH PARIS VÀ CẬU BẠN THÂN BANGKOK - Trang 110

Prague nỡ lòng đánh đổi, làm tổn thương thành phố vì bất kỳ điều
gì.

Thành phố ấy sao mong manh thế! Tự nhiên tôi tưởng tượng,

khu phố cổ Prague là chiếc váy để đời của một nhà thiết kế. Nhà
thiết kế ấy đặt những mảng hoa văn gothic lên những tầng tháp
cao 80m của nhà thờ Týn, vài mảng họa tiết baroque trên nhà thờ St.
Nicolas, một chút đường cắt lazer trên chiếc đồng hồ thiên văn.
Tất cả họa tiết đó có thể quá nhiều cho một chiếc váy nhưng người
nghệ sỹ cố gắng sắp xếp, thêm bớt khéo đến nỗi chiếc váy đạt
độ hoàn hảo. Nếu ai lỡ tay xê dịch chiếc váy, các chi tiết ấy sẽ bị
xê dịch và một kiệt tác cũng vì thế mà tan biến.

Rồi thành phố cũng mong manh vì những chuyển động của thời

gian. Chiếc đồng hồ thiên văn Prague Orloj, chiếc đồng hồ
thiên văn cổ nhất Thế giới còn hoạt động đến ngày nay đưa từng
nhịp chậm rãi như cách nó làm từ năm 1410. Những bước chuyển
chậm chạp qua những họa tiết trạm trổ tinh xảo làm cho người chiêm
ngưỡng đi từ ngạc nhiên đến khâm phục. Tôi nghe giới thiệu rằng
đây là một trong ba chiếc đồng hồ thiên văn cổ nhất nhưng đây là
chiếc duy nhất còn hoạt động. Tự nhiên tôi thầm ước, vũ trụ và
những hành tinh xin hãy xoay vần thật chậm để những nhịp đồng
hồ được thư thả chuyển động trên những vòng số mỏng manh như
thể sẽ rơi hỏng khi bị một bàn tay vô tình chạm nhẹ.

Nhìn từ cầu Charles dài 621m, hoàng hôn bao phủ thành phố

bằng những sắc nắng nhạt màu phản chiếu trên dòng nước lấp
lánh, cả Prague mong manh một vẻ lãng mạn như bức tranh bị giam
cầm trong khối pha lê bohemien. Tưởng như, thành phố có khi có
thể vỡ ngay trong lòng khối pha lê vững chãi đó.

Nơi lịch sử thở dài

Không hiểu sao tôi cứ luôn nghĩ Prague đang buồn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.