ÁNH CHỚP TƯ DUY - Trang 143

Khi mọi người nhận xét về sự khẩn trương liên tục của tôi trong việc

thực hiện các dự án, tôi trả lời rằng tương lai bắt đầu ngày hôm nay, không
phải từ ngày mai. Khi mọi người hỏi: “Tại sao ông muốn có tất cả mọi thứ
bây giờ?”, tôi trả lời: “Sao lại không?”. Thật vô ích khi chờ đợi. Nếu chúng
ta đợi đến ngày mai, chúng ta sẽ mãi mãi chần chừ. Vì vậy, ngay khi chúng
tôi cảm thấy một dự án sẽ phục vụ người dân, phát triển nền kinh tế và đưa
đất nước lên tầm cao mới, chúng tôi tiến hành nó mà không hề chần chừ.

UAE đã chuyển mình từ một vùng sa mạc khô cằn thành một quốc gia

phát triển cao trên sân khấu toàn cầu chỉ trong có bốn thập niên. Chúng tôi
chưa bao giờ có thời gian để phung phí xa xỉ. Chúng tôi không bao giờ cho
phép mình chờ đợi. Chúng tôi đẩy nhanh việc thực hiện các dự án phát
triển vì chúng tôi tin rằng một nhà nước có quyền lực kinh tế sẽ gặt hái
nhiều lợi ích từ quyền lực chính trị.

Không thành tựu nào của nước tôi có thể thực hiện nếu không có sự nỗ

lực của các nhóm làm việc từ mỗi tiểu vương quốc, từ Abu Dhabi đến
Fujairah; hay nếu không có sự tham gia của mỗi người trong chúng tôi, từ
tổng thống cho đến người lao động cấp thấp nhất.

Tương lai không dành cho người do dự. Càng đạt được nhiều thành tựu,

chúng ta càng nhận ra mình có thể đạt được hơn thế nữa.

Ở đây tôi muốn kể lại một giai thoại cá nhân. Tôi quen với việc mời các

hãng truyền thông ăn tối sau giờ cầu nguyện buổi chiều trong tháng chay
Ramadan hàng năm. Trong những dịp này, chúng tôi có cơ hội để thảo luận
về các vấn đề xã hội và các lĩnh vực cần phát triển. Một vài năm trước,
cũng trong một bữa ăn tối này, một nhà báo đến gặp tôi và hỏi những câu
sau: “Cho đến nay ngài đã làm được bao nhiêu phần tầm nhìn của mình?”.
Cô ta muốn biết một con số có dạng phần trăm. Tôi đã cố gắng né tránh câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.