ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 125

Bảy

Khi tôi bước dọc phố với Katie, một nửa cơ thể tôi tê liệt vì hoảng sợ,

nửa còn lại thì gần như muốn phá lên cười cuồng loạn. Mọi người khác đều
ở trong văn phòng, cố gắng hết sức để gây ấn tượng với Jack Harper. Còn
tôi thì ở đây, thờ ơ tản bộ đi uống cappuccino ngay trước mắt anh ta.

“Tớ xin lỗi đã cắt ngang việc của cậu,” Katie vui vẻ nói, khi chúng tôi

đi qua cánh cửa quán Starbucks. “Nhất là khi Jack Harper ở đó và mọi thứ.
Tớ không hề biết anh ta sẽ ngồi ở đó! Nhưng cậu biết đấy, tớ khôn ngoan
quá phải không,” cô ấy nói thêm để làm tôi yên lòng. “Anh ta sẽ không bao
giờ biết chúng ta làm gì.”

“Chắc là cậu nói đúng,” tôi cố gắng nói. “Cả triệu năm nữa anh ta

cũng chẳng đoán được đâu.”

“Cậu không sao chứ, Emma?” Katie nhìn tôi tò mò.

“Tớ không sao!” tôi nói kiểu nheo nhéo vui nhộn. “Tớ hoàn toàn

không sao! Vậy... tại sao lại có hội nghị thượng đỉnh khẩn cấp này?”

“Tớ phải nói với cậu. Cho hai cappucino nhé!” Katie cười háo hức.

“Cậu sẽ không tin nổi đâu!”

“Chuyện gì vậy?”

“Tớ có một cuộc hẹn. Tớ đã gặp một anh chàng mới!”

“Không phải thế chứ!” tôi nói, nhìn cô ấy đăm đăm. “Thật sao?

Nhanh thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.