ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 130

Jack Harper

Không thể tệ hơn. Câu đó cũng có nghĩa là “Hãy dọn bàn”.

Suốt thời gian còn lại của ngày hôm đó, tôi luôn ở trong trạng thái

căng thẳng. Mỗi lần có ai đó bước vào, tôi lại giật mình hoảng hốt. Và khi
ai đó bắt đầu nói to bên ngoài cửa về việc “Jack nói anh ấy có thể thình lình
trở lại Phòng Marketing,” tôi thực sự nghĩ đến chuyện đi trốn trong nhà vệ
sinh cho tới khi anh ta bỏ đi.

Vào đúng lúc đồng hồ điểm 5h30, tôi ngừng đánh máy ở giữa câu, tắt

máy tính và chộp lấy áo khoác. Tôi sẽ không chờ ở đó để anh ta xuất hiện
lần nữa. Tôi gần như lao xuống cầu thang, và chỉ khi đã an toàn ở bên kia
cánh cửa kính lớn tôi mới bắt đầu thư giãn.

Lần duy nhất trong đời tôi, tàu điện ngầm tới nhanh một cách kỳ diệu,

và tôi về tới nhà trong vòng hai mươi phút. Khi mở cửa căn hộ, tôi có thể
nghe thấy âm thanh lạ từ phòng Lissy. Đại loại như tiếng thình thịch. Có lẽ
cô ấy đang di chuyển đồ đạc.

“Lissy,” tôi gọi to khi bước vào bếp. “Cậu sẽ không tin nổi chuyện gì

đã xảy ra hôm nay đâu.” Tôi mở tủ lạnh, lấy ra một chai Evian và áp nó vào
cái trán đang nóng bừng. Sau một lúc, tôi mở chai uống vài ngụm, rồi đi ra
ngoài sảnh và thấy cửa phòng Lissy đang mở.

“Lissy!” tôi lên tiếng. “Cậu đang làm cái quái gì...”

Và rồi tôi dừng lại, vì bước ra khỏi cửa không phải Lissy, mà là một

người đàn ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.