ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 128

đồng hồ đeo tay và choáng váng thấy chúng tôi đã biến mất tổng số ba
mươi lăm phút.

“Chẳng tuyệt sao khi chúng ta có máy pha cà phê mới?” Katie nói khi

chúng tôi vội vã leo lên bậc thang.

“Ồ... đúng vậy. Tuyệt lắm!”

Bụng tôi bắt đầu nhộn nhạo khi nghĩ đến chuyện lại phải đối mặt với

Jack Harper. Tôi chưa từng cảm thấy căng thẳng đến vậy kể từ cái lần thi
kèn clarinet năm lớp Một và khi người chấm thi hỏi tôi tên gì, tôi đã oà lên
khóc.

“Ừm, hẹn gặp lại cậu sau,” Katie nói khi chúng tôi tới tầng một. “Và

cảm ơn cậu, Emma.”

“Không có gì,” tôi nói. “Hẹn gặp cậu sau.”

Khi tôi bắt đầu đi dọc hành lang về phía Phòng Marketing, tôi nhận

thấy chân mình không di chuyển nhanh như thường lệ. Trên thực tế, khi
càng đến gần cửa, đôi chân tôi lại càng bước chậm hơn, chậm hơn... và
chậm hơn...

Một cô thư ký Phòng Kế toán vượt qua tôi, với tốc độ nhanh nhẹn của

đôi giày cao gót, và nhìn tôi một cách lạ lùng.

Ôi Chúa ơi. Tôi không thể vào trong đó.

Có, mình có thể. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Mình sẽ hết sức yên lặng

ngồi xuống và tiếp tục công việc. Có lẽ anh ta còn chẳng nhận ra.

Cố lên. Mình càng lâu vào, mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ. Tôi hít

một hơi thở sâu, nhắm mắt lại, bước vài bước vào Phòng Marketing, và mở
mắt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.