ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 136

“Ồ.” Tôi nhăn mặt.

“Chính xác! Chị ấy rất xấu hổ, và chị ấy phải ra về. Ý tớ là, anh ta đã

nhìn thấy mọi thứ. Chị ấy nói điều đó không quan trọng lúc ở trong bệnh
viện, nhưng khi thấy anh ta đứng đó, cầm một ly rượu vang và chuyện
phiếm về giá nhà đất, đó lại là chuyện khác.”

“Thế đấy, chuyện này cũng như vậy,” tôi tuyệt vọng. “Anh ta biết tất

cả những chi tiết cá nhân nhất, riêng tư nhất của tớ. Nhưng điều khác biệt
là, tớ không thể ra về! Tớ phải ngồi đó vờ như mình là một nhân viên tốt.
Và anh ta biết tớ không phải vậy.”

“Vậy cậu sẽ làm gì?”

“Tớ không biết! Chắc tất cả những gì tớ có thể làm là tránh mặt anh

ta.”

“Anh ta sẽ ở đó bao lâu?”

“Đến hết tuần này,” tôi tuyệt vọng. “Cả tuần.”

Tôi cầm điều khiển từ xa lên bật ti vi và trong một lúc chúng tôi ngồi

yên lặng xem đám người mẫu khiêu vũ trong trang phục quần jean của Gap.

Quảng cáo kết thúc, tôi ngước lên và bắt gặp Lissy đang nhìn tôi tò

mò.

“Sao?” tôi hỏi. “Có chuyện gì vậy?”

“Emma...” cô ấy lúng túng hắng giọng. “Cậu không có bí mật nào

giấu tớ đấy chứ?”

“Giấu cậu?” tôi nói, hơi nhíu mày.

Một loạt các hình ảnh chớp nhoáng lướt qua đầu tôi. Giấc mơ kỳ quái

tôi từng có về chuyện Lissy và tôi là hai đứa đồng tính. Vài lần tôi đã mua
cà rốt ở siêu thị và thề với cô ấy rằng đó là loại hữu cơ. Hồi chúng tôi mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.