ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 305

trên chuyến bay đó. Mọi chi tiết nhỏ. Về công việc, về gia đình, về
Connor... mọi chuyện. Anh nhớ hết. Em không hiểu tại sao.”

“Em không hiểu gì cơ?” Jack nhíu mày.

“Em không hiểu tại sao một người như anh lại quan tâm đến cuộc đời

nhỏ bé tẻ nhạt ngốc nghếch của em,” tôi nói, hai má nóng ran lên vì xấu hổ.

Jack yên lặng nhìn tôi giây lát.

“Emma, cuộc đời em không ngốc nghếch và tẻ nhạt.”

“Có đấy!”

“Không đâu!”

“Tất nhiên là có! Em chưa từng làm điều gì lý thú, em chưa từng làm

điều gì thông minh, em không có công ty của riêng mình, hay sáng tạo ra
bất cứ thứ gì...”

“Em muốn biết tại sao anh nhớ mọi bí mật của em ư?” Jack ngắt lời.

“Emma, ngay giây phút em bắt đầu nói trên chuyến bay đó - anh đã bị hút
hồn.”

Tôi chằm chằm nhìn anh sửng sốt.

“Anh bị hút hồn?” tôi nhắc lại, để biết chắc rằng mình nghe đúng. “Vì

em?”

“Anh bị hút hồn,” anh nhẹ nhàng nhắc lại, và nghiêng sang hôn tôi.

Hút hồn!

Jack Harper bị tôi hút hồn! Tôi!

Và vấn đề là, nếu tôi không nói chuyện với anh trên chuyến bay đó -

và nếu tôi không buột ra tất cả những điều đó - thì chuyện này sẽ không bao
giờ xảy ra. Chúng tôi sẽ không bao giờ tìm thấy nhau. Đó là định mệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.