ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 196

tự dưng chạy tới cho em thi lại, tại sao? Anh trai, có phải anh muốn theo đuổi
em?”.

“…”

“Làm sao có thể?” Ngẩn ra một lúc, Hạ Đông Giá nhún vai, nhìn Trần

Khinh nói với vẻ mặt “Em đang nói chuyện hoang đường gì vậy?”

“Ồ”, Trần Khinh gật gù, “Em cũng nghĩ thế, em mập như vậy, còn không

thông minh, làm sao anh có thể thích em được.”

Hạ Đông Giá mở miệng, lại không biết phải trả lời “đúng” hay “không

đúng”.

“Làm người đáng quý ở sự tự tin, em cũng không cần tự sỉ nhục mình như

vậy.” Cuối cùng anh nói ra một câu khô khốc, Hạ Đông Giá cũng tự thấy mất
hứng. Lời như thế có giống anh nói không?

“Vâng”, Trần Khinh lại gật đầu, “Em sẽ học theo, sống tự tin một chút, cũng

hy vọng anh trai có thể giúp em”.

“Giúp thế nào?” Thoáng rung động, Hạ Đông Giá ngẩng lên. Khóe mắt liếc

thấy Trần Khinh đang thong thả sắp xếp lại dụng cụ thí nghiệm, hình như cô đang
thẫn thờ vì chuyện gì đó, chưa nói mà đã thở dài.

“Anh, anh có thể nói giúp với thầy môn này là đổi người khác đến trông thi

cho em được không? Tuy hiện giờ em đã không còn suy nghĩ gì với anh nữa,
nhưng người khác thì không biết, anh đến trông thi thế này em thấy rất phiền
muộn”.

Đôi mắt Hạ Đông Giá thoáng nheo lại, nên bây giờ anh đã bị ghét bỏ rồi

sao? Nhìn theo Trần Khinh cất những bước thong thả, mạnh mẽ ra khỏi phòng thí
nghiệm, Hạ Đông Giá chụp lấy cuốn sách trên bàn, đập vào mặt mình.

Người đầu tiên phát hiện Hạ Đông Giá có gì đó khác lạ chính là ông Hạ lúc

đến Yến Bắc thăm con trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.