ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 24

Nhanh chóng sắp xếp xong hành lý, sau đó cô khóa cửa rồi ra khỏi tòa nhà

ký túc.

Nghĩ đi nghĩ lại thì cô cảm thấy khả năng giáo viên hướng dẫn tìm cô là lớn

nhất.

Văn phòng cô hướng dẫn nằm ở tầng một ký túc xá số Sáu, cách ký túc số

Tám của nữ sinh không xa, mới đến trước cửa nhà ăn thì Trần Khinh bỗng nghe
thấy có người gọi cô.

“Trần Mạn Mạn, bà cô của tôi ơi, cậu nhanh lên đi, một đám người đang chờ

cậu để họp kìa.” Xuyên Thiên Tiêu hùng hục chạy đến, kéo cô chạy về phía ký
túc số Sáu, kéo mạnh đến mức khiến Trần Khinh phải nhăn mặt. (Mạn mạn: có
nghĩa là chậm chạp)

“Mới hết kỳ nghỉ mà? Họp cái gì mà họp?”

“Lão Triệu bỏ chạy rồi, chúng ta có người hướng dẫn mới, người mới vừa

nhận chức chưa lâu đã nổi giận mấy lần, nhưng không biết vì sao lần này lại nóng
giận.” Xuyên Thiên Tiêu nhìn Trần Khinh vẻ kỳ thị, “Cậu ấy mà, tin tức trì trệ
quá”.

Trần Khinh “ồ” một tiếng, nhớ đến lão Triệu, giáo viên hướng dẫn, cùng vào

đại học Yến Bắc với cô, trong lòng có chút buồn bã. Đó là người cô khiến cô vừa
yêu vừa hận, suốt ngày buộc tóc đuôi ngựa, đi đứng phóng khoáng, nói chuyện
rôm rả, đối xử với cô rất tốt, bảo cô làm cái chức thư ký rất khó nhằn.

Haizzzz... lão Triệu.

Than thở xong, Trần Khinh nhớ lại người hướng dẫn mới, hỏi: “Giáo viên

hướng dẫn mới thế nào, hiền lành hòa nhã không?”.

“Hòa nhã hay không tôi không biết, nhưng có một đặc tính này là chắc

chắn.”

“Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.