ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 52

Chương 4

Mỗi sáng sau khi tắt đèn lúc mặt trời mọc, Tom thường đi khám phá

thêm một phần trên lãnh địa mới, rồi mới bắt đầu làm việc. Phía bắc hòn
đảo là môt vách núi đá hoa cương dựng đứng ngay trên mặt biển. Mặt đất
thoai thoải về phía nam, nhẹ nhàng trượt xuống dưới mặt nước trong lòng
phá cạn. Bên cạnh bãi biển nhỏ này là bánh xe nước, lấy nước ngọt từ suối
về khu nhà ở. Những khe nứt gãy chạy từ đất liền suốt theo lòng biển, ra
đến đảo và xa hơn nữa, từ đó những dòng suối nước ngọt kỳ bí chảy ra. Khi
người Pháp mô tả hiện tượng này hồi thế kỷ mười tám, ngay lập tức người
ta lên tiếng phủ nhận, cho đó là chuyện mê tín. Nhưng rõ là nước ngọt thậm
chí còn xuất hiện ở nhiều chỗ ngay trên đại dương, cứ như tạo hóa đang
làm trò ảo thuật.

Tom bắt đầu lên thời gian biểu hàng ngày. Theo qui định cứ mỗi Chủ

nhật anh lại kéo cờ hiệu lên. Anh luôn làm đúng như vậy, cũng là việc đầu
tiên trong ngày. Anh kéo cờ hiệu mỗi khi có tàu chiến đi ngang qua đảo,
cũng theo đúng quy định. Tom biết nhiều người gác đèn vừa làm việc này
vừa lầm bầm chửi thề, nhưng với anh chút lễ nghi lề thói đó lại khá dễ chịu.
Làm những việc không có mục đích thực tế với anh cũng là tận hưởng chút
xa xỉ, một thứ xa xỉ của thế giới văn minh.

Anh lên kế hoạch sửa chữa những món hư hỏng từ khi Trimble Docherty

ngã bệnh. Quan trọng nhất chính là ngọn hải đăng, cần đắp thêm vôi bột
vào mấy đường viền giữ mặt kính buồng đèn. Sau đó anh mài đá lên mặt gỗ
ngăn kéo bàn đã phồng rộp vì gió cát, rồi quét sạch bằng chổi đầu cứng.
Anh chấm sơn xanh lên mấy chỗ bị trầy xước hay đã mòn vẹt trên nền nhà.
Cũng phải lâu lắm nữa người ta mới ra sơn quét hết lại cả trạm đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.