ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 337

Đứa bé suy nghĩ một lúc. “Arabella.”

“Arabella, đúng rồi. Nó đáng yêu lắm. Nó có nhiều bạn ở đó – Samson

này, Hercules này, cả Diana nữa. Arabella cùng khá già rồi, con biết không.
Nhưng mà vẫn còn mạnh lắm. ông có cho con xem xe chở gỗ mà nó kéo
không?”

Đứa bé trông bối rối. Hannah giải thích, “Mấy chiếc xe lớn đó, chỉ có hai

bánh lớn thôi. Ngày trước người ta dùng xe như vậy để chở gỗ đã đốn ra
khỏi rừng”. Đứa bé lắc đầu, Hannah nói tiếp, “Cưng của mẹ, mẹ muốn dẫn
con đi xem thật nhiều. Con sẽ rất thích khu rừng đó. Mẹ hứa đó”.

Khi Grace chìm vào trong giấc ngủ, Hannah ngồi cạnh nó, lên kế hoạch.

Cô sẽ dẫn nó đi xem đồng hoa dại khi mùa xuân đến. Cô sẽ mua cho nó
một con ngựa nhỏ – ngựa lùn Shetland chẳng hạn, để hai mẹ con có thể
cùng cưỡi qua mấy con đường mòn hẹp trong rừng. Viễn cảnh của hàng
chục năm tới mở ra trong trí tưởng tượng của Hannah, cô dám nghĩ tới
những điều xa xôi. “Mừng con đã về nhà”, cô thì thầm với con gái đang
ngủ, “Mừng con cuối cùng đã về nhà, con yêu của mẹ”. Rồi cô đi làm nốt
việc nhà tối hôm đó, vừa làm vừa khe khẽ hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.