ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 356

em thì dẫn con bé đến gặp vợ của con người đã đào huyệt chôn anh ấy! Sao
em có thể làm được việc đó? Grace phải quên họ đi. Cả hai người. Chị mới
là mẹ nó!”

Gwen ngập ngừng, cô lại gần chị gái, nhẹ nhàng ôm Hannah. “Hannah,

chị biết em thương chị nhiều bao nhiêu. Em đã cố làm mọi thứ có thể để
giúp chị, kể từ cái ngày dó. Em cũng đã rất cố gắng từ khi con bé quay về.
Nhưng vấn đề là ở chỗ đó. Đây chẳng phải là nhà nó. Em không thể chịu
được khi nhìn nó đau đớn vậy. Em cũng không thể chịu được khi thấy chị
khổ tâm.”

Hannah nuốt khan, hít một hơi sâu rồi thở hắt ra.

Gwen vuốt vai chị gái. “Em nghĩ chị nên trả con bé về. Cho Isabel

Sherbourne. Em không thể nghĩ ra cách gì khác. Vì con bé thôi. Và cả vì
chị nữa, Hannah của em à. Vì chính chị.”

Hannah rụt người lại, giọng lạnh như thép. “Chừng nào chị còn sống thì

nó sẽ không bao giờ gặp lại cô ta. Không bao giờ”

Không ai thấy gương mặt bé bỏng đang nhìn trộm qua khe nứt trên cửa;

và cả đôi tai nho nhỏ vừa nghe hết mọi thứ trong căn nhà lạ lùng, thật lạ
lùng đó.

***

Vernon Knuckey ngồi tại bàn, đối mặt với Tom. “Tôi cứ nghĩ đã thấy đủ

loại rồi, cho tới khi anh xuất hiện.” Ông nhìn tờ giấy trước mặt một lần
nữa. “Một chiếc thuyền bị dạt, vậy là anh tự nhủ, ‘Đứa bé đó trông cũng
được. Tôi có thể giữ nó lại mà không ai hay biết.’

“Đó có phải là câu hỏi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.