Ra đến bên ngoài, nhân viên ban nãy lại cùng ông chủ hút thuốc, cười
híp mắt trông theo hai người.
Khương Dương đưa cô đến góc đường bên cạnh, xe tải thùng đậu ven
đường vừa lúc cản lại tầm mắt nhìn con phố đối diện.
Hứa Liên Nhã đứng lại, ánh mắt trượt từ nút bình an lên gương mặt tối
sầm của anh.
"Sau này đừng chạy đến tìm tôi nữa." kd thấp giọng nói, ánh mắt nghiêm
túc sâu xa.
Phần lớn thời điểm người đàn ông này không trêu chọc, thỉnh thoảng
đứng đắn lại khiến cô mê muội, nhưng cái thái độ từ chối của anh vào lúc
này lại làm cô không khỏi nổi nóng.
Nổi nóng vì mình nhất thời xúc động, cũng nổi nóng vì vẻ lạnh lùng của
anh.
"Được." Giọng trở nên lạnh lẽo, cô nhấc chân rời đi.
Khương Dương túm cô lại, cô giãy dụa nhưng chỉ phí công. Tay anh rất
lớn, vừa thô lại mạnh cứ thế nắm lấy cô, có lẽ hôm nay trời khá nóng nên
dù chỉ mới giằng co một lúc mà lòng bàn tay cô đã thấm ướt mồ hôi, mu
bàn tay được anh giữ lấy phát nóng.
Hứa Liên Nhã khẽ quát: "Buông ra!"
Thời gian qua lại giữa Khương Dương và Hứa Liên Nhã quá ít nhưng
tiến triển cực kỳ nhanh, lúc gặp mặt đều nhấm nháp từng tí cảm giác mới
mẻ thần bí trên người đối phương, không có cãi cọ, cùng chung ý nghĩ hòa
bình nên không có ai quá để ý đến cảm nhận của đối phương.
"... Còn chưa nói xong mà."