ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 162

Phùng Nhất Như vỗ tay, nói: "Được rồi, tao về đi làm đây." Ánh mắt

nhìn Hứa Liên Nhã vô cùng thâm thúy.

Hứa Liên Nhã đặt nhãn xuống, "Chị đi tiễn cô ấy."

Phùng Nhất Như hiểu ý cười, để lộ hàm răng trắng tinh.

Trạm xe bus ở gần đấy, chuyến xe của Phùng Nhất Như đến rất nhanh,

cô ấy vung tay lên, "Đợi chuyện sau đi." Hai người lùi vào bóng râm trong
trạm xe bus.

Được lắm, không thoát khỏi quỳ gối ngồi trò chuyện rồi. Hứa Liên Nhã

thầm nghĩ.

"Bắt đầu từ khi nào?" Phùng Nhất Như hỏi.

Thông thường phụ nữ thường hi vọng có thể có lời tỏ tình chính xác để

bắt đầu mảnh tình, nhưng sau khi ngẫm nghĩ kĩ, thật ra tình cảm đã bắt đầu
mọc rễ nảy mầm từ giây phút động tâm kia. Có lẽ là vào đêm ở sạp báo,
anh căng chiếc ô ra trước mặt cô; có lẽ là lúc ở thôn Lệ Hoa, anh đẩy cô ra
sau bảo vệ chặt chẽ; cũng có lẽ là chính ngay lúc nãy, anh ngốc nghếch đem
một con chó đến giảng hòa.

Hứa Liên Nhã chỉ ậm ừ đáp lại: "Không lâu lắm."

"Anh ta làm nghề gì?"

"Sửa xe."

Phùng Nhất Như khựng lại, "Mày đổi khẩu vị rồi à."

Hứa Liên Nhã khó hiểu, Phùng Nhất Như do dự một lúc lâu mới nè một

tiếng: "So với trước kia của mày thì hoàn toàn không cùng một kiểu đâu."

"..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.