ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 459

Hà Tân sửng sốt, nhún vai, dùng khẩu hình nói "mạo muội rồi".

Cô lắc đầu, nói tiếp vào điện thoại: "Lát nữa em sẽ gọi lại cho anh." Cúp

điện thoại xong mới nhớ, cô cũng nên hỏi điều ước năm mới của anh mới
phải.

"Chuyện gì thế?" Cô hỏi Hà Tân.

Hứa Liên Nhã hỏi như chất vấn, khiến anh lờ mờ. Cô cũng cảm thấy

được điều đó, vội nói: "Đi lên thôi."

Thang máy đi lên thẳng, không có ai vào giữa chừng. Hứa Liên Nhã nhớ

đến cuộc gọi vừa rồi, càng phát hiện đã để tuột mất nhiều tin tức. Cô không
kịp hỏi hắn có phải đang ở một mình hay không, cũng hỏi xem vì sao lại
nhắc đến đề tài ước nguyện quê mùa này. Cẩn thận ngẩm nghĩ, ngược lại
như đang đền bù gì đấy.

Đến cửa nhà, Hà Tân không vội mở cửa, chặn trước đầu cô.

"Em cứ thế mang vẻ mặt đó đi vào, không sợ mẹ hỏi em à?"

"... Thế à."

Hứa Liên Nhã cũng không biết vẻ mặt của mình bây giờ ra sao, trái lại

lại để ý đến áo khoác trên người mình, cô cởi xuống trả lại cho Hà Tân.

Hà Tân mặc vào, nói: "Vẻ mặt này của em giống như..."

Hứa Liên Nhã giương mắt, "Giống cái gì?"

Hứa Liên Nhã sửa lại cổ áo, tay khẽ đặt lên lưng cô ôm một cái, như

đang dỗ dành: "Cười lên nào, sắp qua năm mới rồi."

Hứa Liên Nhã nặn ra nụ cười như đón tiếp khách hàng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.