ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 457

Cách điện thoại, cô chỉ có thể tập trung vào giọng anh, nên dù nói rất bé

nhưng cô vẫn nghe rõ.

"Liên Nhã, có phải lần nào em cũng muốn hỏi đến cấp độ nào đó không."

Nói thì nói thế, nhưng không có vẻ không nhịn nổi.

Hứa Liên Nhã nói: "Nếu anh nói thật thì tự nhiên có thể nói ra cấp độ

được."

Bên kia chỉ nghĩ một lát, rồi đáp: "Muốn lập tức bay đến bên em."

"Sau đó thì sao?"

"Ôm em."

Điện thoại như nóng lên, lòng bàn tay cô thấm rịn mồ hôi.

"Chỉ ôm thôi sao?"

Bên kia nói: "Lại xoay mấy vòng."

"Mấy vòng?"

"Đến lúc thấy sao mới dừng."

"Thấy sao rồi thì sao nữa?"

"Em chóng mặt, anh cũng hoa mắt, hai người ngã xuống đất."

Lời ân ái không giời hạn như đôi tay của người tình, vạch ra nụ cười trên

gương mặt cô, cô nói: "Vậy anh bay đến đi."

"... Anh cũng không phải là người chim."

Cách chỗ Hứa Liên Nhã không xa có đám con nít đang đốt pháo hoa,

tiếng quát mắng xen lẫn roi vụt đi đôi với tiếng hoan hô của bọn trẻ, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.