ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 464

áo lót màu đen.

Cô dọn dẹp lại đồ của mình một chút mới đi ra mở cửa. Lúc đứng trước

gương vuốt tóc, cô cảm nhận rõ đầu ngón tay mình đang run, giống như lúc
gối đầu ngủ bị tê tay, không nghe theo sự điều khiển của mình.

Hứa Liên Nhã đi vòng qua phía sau tiệm thú y, ngẩng đầu tìm ban công

Triệu Tấn Dương thuê. Những ban công xung quanh đó không còn treo
quần áo nữa, chỉ có phòng anh là có một chiếc quần dài và áo len tay dài
đang đu đưa. Khiến cô cảm thấy bất đắc dĩ đó là, cô không nhận ra liệu đó
có phải là quần áo của anh hay không nữa.

Vừa lúc có người đi vào khu nhà, Hứa Liên Nhã bám đuôi vào theo, đi

thang máy lên tầng.

Ở cửa không cách âm, có tiếng người trong phòng loáng thoáng truyền

đến, cảm giác năm mới cũng không cô quạnh lắm. Hứa Liên Nhã nghi ngờ
mình đi nhầm nhà, xác nhận số nhà lần nữa mới gỏ cửa ba lần.

Cửa phòng bật mở từ bên trong, một gương mặt xa lạ xuất hiện, anh ta

mặc áo liền mũ màu xám, mặc ngoài là áo khoác denim màu xanh nhạt,
người thanh niên lấy điếu thuốc đang ngậm trong miệng ra, ánh mắt sắc
bén nhìn cô từ trên xuống dưới, vừa nghi ngờ lại khách khí hỏi: "Cô tìm
ai?"

Người thanh niên cản lại cảnh vật trong phòng, Hứa Liên Nhã cân nhắc

một chút rồi nói: "A Dương, tôi tìm A Dương."

"À..." Người thanh niên phản ứng lại trong một giây, rồi ngoái đầu vào

hét lên trong phòng: "Hình như tìm anh Dương đấy."

Lập tức có người đi đến, đi đôi với tiếng cộp cộp, Hứa Liên Nhã nghe ra

đó là tiếng gậy chống xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.