ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 571

xuống xe.

Hạ Nguyệt đứng gần cửa sổ kiểm tra lồng phát hiện có người đến, bèn ra

hiệu với Hứa Liên Nhã đứng ở quầy, "Chị Nhã, hình như có người đến."

Hứa Liên Nhã đứng dậy, chỉ thấy lái xe mở cửa sau ra - đúng là đến tìm

bọn cô rồi, trong thùng xe có đặt tấm ván dùng để làm cáng, bên trên phủ
vải đen phập phồng.

Hứa Liên Nhã và Hạ Nguyệt đi ra ngoài cửa đón, người sau thùng xe và

lái xe đưa tấm ván ra, gã ngồi bên ghế phụ cũng đi vòng sang – đó là một
gã đàn ông mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay màu xanh lá, hai cánh tay xăm
hình rồng bay phượng múa, gần như in thành đôi ống tay áo, trên mặt là
một vết sẹo chéo chéo. Mí mắt Hứa Liên Nhã khẽ giật, tim đập thình thịch,
không biết là vì gương mặt dữ dằn của người đàn ông này hay là do ấn
tượng quen thuộc.

Nhân lúc gã tay xăm quan sát chung quanh, Hứa Liên Nhã định kéo khẩu

trang lên che, nhưng lại phát hiện không đeo khẩu trang, thế là đành đưa
tay lên vuốt tóc mái để che giấu.

"Chúng tôi vừa gọi điện đến đấy, đã đưa chó đến rồi, giờ cô đi khám đi."

Lái xe không khách khí nói.

"Chó gì cơ?" Hứa Liên Nhã vừa nói vừa định nhấc tấm vải lên.

Tay vừa đưa ra nửa thì lại bị gạt đi, "Trời nóng nực không thể hun nóng

chó khiến nó nhiễm khuẩn, đây là lời cô nói đấy."

Không biết Hứa Liên Nhã vô tình hay cố ý mà xoa lên nơi bị chạm vào,

nói: "Vậy mời anh vào trong."

Hứa Liên Nhã và Hạ Nguyệt đẩy cánh cửa kính ra, để người đi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.