ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 612

Không ngờ Hứa Đồng nói tiếp: "Xem chuyện thế nào đã rồi về."

Hứa Liên Nhã nhìn mặt bà một lúc, nhưng Hứa Đồng lại rất thản nhiên,

Hứa Liên Nhã bảo: "Vâng."

Thật ra trong lòng hai mẹ con đều hiểu, Hứa Đồng đến đây chỉ là vì cho

Hứa Liên Nhã sự an ủi và chỗ dựa, còn về mặt thủ tục pháp luật thì bà
không giúp được gì.

"Định làm thế nào đây, chuyện của bố con ấy?" Hứa Đồng không dùng

từ "hậu sự", khiến người nghe không cảm thấy nặng nề.

"Mẹ cảm thấy sai?" Thật sự Hứa Liên Nhã không có chủ kiến nào.

"Ông ấy là bố con." Hứa Đồng nhấn mạnh. Nhiều năm ly hôn đã có khe

hở bắc ngang giữa hai người, Hứa Đồng ngại vì quan hệ không tiện vượt
ranh giới.

Lưỡng lự một lúc lại hỏi: "Nhiều năm như vậy mà ông ấy vẫn không có

ai à?"

"Không có." Rồi cân nhắc nói, "Không có đâu. Chưa thấy ông giới thiệu

bao giờ... Còn nói là muốn nhìn con yên ổn thì ông ấy mới yên tâm..."

"Đúng là có tật xấu!" Hứa Đồng không nhịn được, "Con có cưới hay

không thì liên quan gì đến ông ấy, có ảnh hưởng gì đến ông ấy đâu."

Hứa Đồng trách mắng khiến Hứa Liên Nhã cảm thấy an lòng hơn. Trước

kia cô từng nghe người ta nói, con người sẽ chết hai lần, một lần là chết về
mặt sinh lý, và một lần là biến mất khỏi trí nhớ của mọi người.

Lôi Nghị ra đi như thế, chỉ cần còn có người nhớ đến ông, thì ở chỗ Hứa

Liên Nhã ông vẫn còn sống, chẳng qua chỉ là một chuyến đi xa nhà, rất rất
lâu vẫn chẳng quay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.