ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 613

"Con muốn làm một lễ truy điệu đơn giản thôi, người như ông chắc chắn

có không ít kẻ thù, con sợ làm lớn cũng không tốt."

Hứa Đồng suy nghĩ rồi đáp một tiếng, không rõ là có đồng ý hay không.

"Phần mộ... Cũng không cần chọn kỹ lắm..." Giọng Hứa Liên Nhã vô

cùng trịnh trọng, "Trống trơn không có gì, cứ luôn cảm thấy có gì đó sai
sai... quá kỳ lạ. Nếu cần thiết thì con muốn đưa bố về lại nhà cũ, nhà ở đâu
thì ông ở đấy."

Hứa Đồng lại ừ một tiếng.

"Con không biết tục lệ ở quê bên kia có chú trọng kiêng kỵ gì về chuyện

này không..."

Hứa Liên Nhã miễn cưỡng đi ra khỏi đống kế hoạch đã vạch sẵn cả một

đêm, cũng không biết có gặp phải bất cập gì không. Thật ra nếu cô kiên
quyết thì cũng không có ai có thể ngăn cô đương, bất kể là về mặt pháp luật
hay huyết thống, cô đều là người thân nhất của Lôi Nghị. Ông bà nội của
Hứa Liên Nhã đã qua đời từ lâu, thêm Lôi Nghị quanh năm đều ở bên
ngoài, từ lâu đã không còn liên lạc với người thân họ hàng. Cô vốn còn một
người bác ruột nữa, nhưng đã hy sinh trong trận đại hồng thủy năm 98.

Trong lòng Hứa Liên Nhã còn cất giấu một "ngộ nhỡ". Ngộ nhỡ không

lâu sau Lôi Nghị sẽ quay về.

Hứa Đồng thở dài, "Có kiêng kỵ cả chú trọng gì đâu, chẳng qua đều là

tục lệ do người tự nghĩ ra thôi. Trước đây bố con từng nói với mẹ, nếu ngày
nào đó ra đi thì không cần phải mua đất cho ông ấy, lãng phí tiền lãng phí
đất đai quốc gia." Chuyện cũ kéo theo vẻ bất đắc dĩ bên khóe miệng người
phụ nữ trung niên, bao nếp nhăn cũng nhíu lại với nhau, "Ngộ nhỡ ngày
nào đó quên khuấy lỡ để ông ấy lãng phí, chắc là cho người ta đuổi ra mất.
Ông ấy chỉ muốn lập một tấm bài vị ở nhà, chúng ta ở đâu thì ông ấy ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.