ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 614

Hồi đó mẹ còn cười nhạo ông ấy muốn làm âm hồn không tan, ông ấy mới
bảo không phải, là bảo vệ hai mẹ con ta."

Một từ "chúng ta" bất thình lình đánh trúng vào nơi mềm mại nhất trong

đáy lòng Hứa Liên Nhã, trong ấn tượng của cô, khi Hứa Đồng nhắc đến
"chồng trước, con gái và mình" thì luôn tỏ rõ thái độ, còn lúc này vì chuyện
cũ mà ba người cùng đoàn tụ về "căn nhà" ấy, vén lên tấm màn ký ức xa
xôi nhưng viên mãn.

Hứa Liên Nhã buồn cười nhưng chóp mũi lại cay cay, "Bố cũng có lúc

lừa tình như vậy à."

Dọn dẹp hành lý xong, Lôi Nghị và Hứa Đồng cùng đến trong đội.

Đón hai người là chi đội trưởng, cũng là người tạm thời thay Lôi Nghị

quản lý đại đội. Hứa Liên Nhã học theo người khác gọi ông ta là đội trưởng
Dương.

Thoạt nhìn người đàn ông này trông trẻ hơn Lôi Nghị, ánh mắt ông ta

dừng lại trên người Hứa Đồng một lúc.

Hứa Liên Nhã giới thiệu: "Đây là mẹ tôi."

Người đàn ông gật đầu rồi khách sáo mấy câu.

Nói đến chuyện lo liệu hậu sự, đầu tiên đội trưởng Dương đưa ra vài đề

nghị theo quy định chính phủ, nhqng Hứa Liên Nhã lại kiên quyết chỉ làm
đơn giản, vòng hoa câu đối phúng điếu cũng không cần phô trương, số
người tham dự chỉ hạn định trong mối quan hệ thân mật.

Đội trưởng Dương không kiên trì nữa, cuối cùng ngày đưa tiễn được ấn

định vào hai giờ chiều ngày hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.