ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 634

Triệu Tấn Dương đổ một nửa sang ly trà khác như hòa hoãn, liếm môi

nói: "Liên Nhã, công việc có thay đổi, có thể anh phải rời khỏi đây một thời
gian."

Lần này trước khi quay về, Hứa Đồng có tìm cô nói chuyện một lần.

Thái độ của Hứa Đồng vô cùng ôn hòa, có lẽ là để ý đến cảm giác vừa mất
bố của cô.

Hứa Đồng nói, nếu như là loại người giống bố con, suốt ngày suốt tháng

bôn ba bên ngoài, như vậy thì cũng chẳng khác gì kẻ lang thang không nơi
cố định; nếu sau này con có con, con sẽ càng hiểu hết khổ sở trong đấy, cậu
ta sẽ không thể về kịp những lúc con cần, sẽ vắng mặt vào những thời khắc
quan trọng trong quá trình trưởng thành của con trẻ, lần đầu tiên con nói
chuyện, lần đầu tiên con biết đi; thậm chí còn có thể giống như bố con, sẽ
không về được...

Hứa Liên Nhã cũng hiếm khi không phản bác, chỉ im lặng lắng nghe.

Phùng Nhất Như nghe theo ý trong nhà, quay về Nam Ninh làm việc.

Hứa Đồng cũng hy vọng cô có thể quay về đây, dù sao gốc rễ cũng đều ở
đây.

Cho dù cô theo đuổi độc lập thì bố mẹ vẫn là gốc rễ cô không thể dũ bỏ

được, cung cấp dinh dưỡng nuôi cô lớn lên. Bây giờ cây của cô không chỉ
bị nhổ mất nửa bộ rễ, mà ngay cả một gốc cây khác đã hẹn cùng kề vai bên
cô nay cũng phải cách xa.

Triệu Tấn Dương đặt ly xuống, cầm lấy hai tay cô. Vì ly đá mà bàn tay

trở nên lạnh lẽo, nhưng nhiệt độ cơ thể cũng dần dần để nó ấm áp lại.

Hứa Liên Nhã không giãy dụa, mu bàn tay cảm nhận rõ hai nhiệt độ khác

nhau.

"Liên Nhã?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.