ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 648

Sau khi đến bên này học tập làm việc, tuy mỗi khi Hứa Liên Nhã gặp bố

không đến mức như trao đổi nội ứng, nhưng vẫn luôn dặt dè. Cô từng đùa
nói Lôi Nghị quá thận trọng, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp.

Hình như bây giờ bị người tìm được tung tích rồi.

Cũng chưa chắc lắm. Hứa Liên Nhã lắc đầu. Cũng có thể là do Triệu Tấn

Dương...

Hứa Liên Nhã không nhúc nhích, muốn tiếp nạp luồng suy nghĩ.

Vừa nhắm mắt, hình ảnh gần như là hai màu đen trắng thoáng hiện lên,

rồi đến Cát Tường với nụ cười lấy lòng, Triệu Tấn Dương với ánh mắt
phức tạp, và Lôi Nghị thường cầm thuốc trong tay.

Những rắc rối khó gỡ này đan xen với nhau, cộng thêm gần đây bố mất

tích, chiến tranh lạnh với bạn trai - có lẽ chia tay là thích hợp nhất, Hứa
Liên Nhã không muốn quấn lấy nữa - cùng với lời khuyên của mẹ, những
chuyện này như thành lũy vững chắc, vắt ngang trong lòng cô, ngăn cách
mọi dòng suối suy nghĩ, làm Hứa Liên Nhã không thể nào tỉnh táo nổi.

Bên ngoài cửa kính đã được treo tấm bảng "hôm nay nghỉ làm", trước

cửa đìu hiu khiến Hứa Liên Nhã sinh ra cảm giác cô độc bất lực.

Hạ Nguyệt nhắc cô nên báo cảnh sát, Hứa Liên Nhã không kỳ vọng gì

nhiều, nơi thôn Thành Trung ở bên quan ngoại này là nơi tập trung nhiều
bọn cướp giật, trị an lại kém, trộm cắp vào nhà đếm không xuể, một là Hứa
Liên Nhã không biết đối phương là ai, hai là không bị mất cắp hay người
thân bị thương, báo cảnh sát rồi lập án chẳng qua chỉ làm cho có thủ tục rồi
thôi.

Là con gái của một cảnh sát, Hứa Liên Nhã cũng tự thấy ôm suy nghĩ

như vậy thật là mỉa mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.