ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 653

"Cát Tường, không phải tôi nghi ngờ chú, tôi biết chú không cùng một

giuộc với đám viết chữ kia." Hứa Liên Nhã nói, "Ở cửa có gắn camera, tôi
thấy cả rồi."

Cát Tường há to đôi môi khô khốc, trong mắt đầy vè ngạc nhiên, mất tự

nhiên đổi tư thế chống gậy.

"Sao chú lại sơn đè lên mấy chữ kia?" Hứa Liên Nhã cố ý nói rất nhẹ, để

người khác nghe thấy cô như đang than thở chứ không phải là chất vấn.

"Cái này..." Cát Tường khó xử nói, "Đám người đó, quá xấu! Viết chữ

khó coi... Tôi sợ cô thấy sẽ không vui..."

"Thế à..." Hứa Liên Nhã dở khóc dở cười, "Chú không sợ bọn chúng

phát hiện chú đồ lên chữ, sẽ tìm chú gây chuyện sao?"

Nhất thời Cát Tường cứng họng, "Không... không nghĩ nhiều như thế."

"Đã hơn nửa đêm rồi, sao chú vẫn còn ở ngoài?"

Nghe giống như đang nghi ngờ vì trùng hợp, Cát Tường cười giải thích:

"Ban ngày trời nóng qua, đi ra ngoài lại không chịu nổi. Nên giờ tối nào tôi
cũng ra ngoài cả. Năm sáu giờ sáng xe rác đến sẽ chở rác đi, được trước giờ
đó... tôi phải lượm nhặt chút."

Nhắc tới cái nghề kiếm sống, Cát Tường lại có chút ngại ngùng.

Hứa Liên Nhã rót cho ông ta cốc nước, Cát Tường nhận lấy uống. Cô

ngồi xuống bàn, đau đầu nói: "Hơn nửa đêm rồi chú đi đâu tìm được nhiều
bình xịt thế?"

Nói chuyện đã được một lúc, Cát Tường thả lỏng người hơn, nói: "Buổi

tối có rất nhiều người trẻ đi vẽ bậy, tôi đến tìm bọn họ xin một ít."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.