ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 738

Tức thì Phùng Nhất Như muốn vỗ bàn, "Mày đừng kích động, suy nghĩ

cho kỹ đã. Đây không phải là chuyện của một mình mày. Ít nhất mày phải
để cho anh ta biết rồi mới quyết định được."

"Thịt mọc trên người tao."

"Mày cứ nghĩ đi đã, đây không phải là quyết định mà một ngày có thể

đưa ra một cái. Mày đang ép mình thôi, chứ thực chất mày không hề muốn
thế."

Hứa Liên Nhã nhìn cô ấy, hít một hơi thật sâu, "Hồi đầu là anh ta không

chịu ở lại, lúc này tao đi há chẳng phải là lấy đứa trẻ ra để lợi dụng uy hiếp
người anh ta sao."

"Ai bảo anh ta tạo nghiệt chứ, không thể để một mình anh ta dễ chịu

được, còn mày lại phải gánh kết cục thảm hại."

Hứa Liên Nhã càng cãi càng vô lý, bèn đứng lên, "Mày không rảnh thì tự

tao đi."

"Ấy..." Chuyện này vẫn còn chưa nói xong mà, Phùng Nhất Như gọi với

cô lại, "Nghĩ lại lần đầu tiên mày làm phẫu thuật, lôi mấy con thú nhỏ trong
bụng mèo hoang ra thôi mà mày cũng khó chịu đến mấy ngày liền, bây giờ
lại muốn hạ dao xuống người mình à, mày không nỡ sao."

Hứa Liên Nhã phớt lờ cô ấy, quay về ghế sa lon.

Phùng Nhất Như lôi cô ra khỏi đống gối ôm, hốc mắt sưng đỏ làm cô ấy

không nhẫn tâm mắng nữa.

Hứa Liên Nhã gần như nói bằng giọng tố cáo, "Anh ấy không giống

người khác, những chỗ anh ấy thiếu không phải là tao hay một gia đình có
thể bù đắp được, thứ anh ấy cần chính là dùng công việc để chứng minh
bản thân. Nếu như biết có con, nhất định anh ấy sẽ ở lại, nhưng đó không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.