ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 776

"Tiểu Nhã, chúng ta làm bác sĩ, mặc dù đã quen với việc sinh ly tử biệt,

nhưng cũng sẽ không khuyên người khác từ bỏ sinh mạng khỏe mạnh."
Phùng Nhất Như cố bình tĩnh nói, để giọng không giống dạy dỗ hay châm
chọc, "Nhưng mày có nghĩ đến cuộc sống sau này mình nuôi con không?
Tạm thời không nói xa, hai năm sắp tới đi. Bây giờ mày vừa mới về đã ôm
theo con, đi tìm việc làm chỉ sợ người khác sẽ chê phụ nữ có thai, mà mày
cũng không có sức mà mở tiệm lại. Học tại chức mà mang thai cũng rất
nguy hiểm, ít nhất cũng phãi hoãn hai năm, chứ đừng nhắc đến bây giờ..."

"Mấy năm qua đều là một mình tao, ngoài mua xe ra thì không tiêu xài gì

nhiều, vẫn tiết kiệm được chút tiền. Cho dù không đi làm, nếu sống tiết
kiệm chút thì bọn tao có thể sống đủ trong ba năm." Hứa Liên Nhã bình
tĩnh cầm lấy rau Phùng Nhất Như đã rửa, rồi xắt cẩn thận, "Mày tưởng tao
kích động nhất thời à? Tao sẽ không để cho con và tao bị đói. Lúc trước khi
tốt nghiệm mở tiệm tao cũng một nghèo hai trắng, bọn mày cũng khuyên
tao như thế. Nếu hồi đầu tao có thể một mình mở tiệm, thì bây giờ nuôi con
cũng không thành vấn đề."

Phùng Nhất Như nhìn gò má của Hứa Liên Nhã, nhất thời không nói nên

lời. Cô đã nhìn thấy sự chuyên tâm khi Hứa Liên Nhã làm việc, bây giờ
phần trẩm ổn đó dung nhập vào việc nhà, để cô có nhiều ơn dịu dàng của
người làm mẹ.

Phùng Nhất Như như bị niệm chú, ma xui quỷ khiến mà gật đầu, "Tao sẽ

giúp mày khuyên dì."

Trước khi Hứa Liên Nhã đổ thịt kho ra đĩa thì ngạc nhiên nhìn cô nàng

một cái.

Phùng Nhất Như xem thường, "Không nỡ để mày chiến đấu một mình."

Hứa Liên Nhã không kỳ vọng gì, "Không khuyên được đâu, phải để bà

già tự đả thông thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.