ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 794

Tên kia như cá nằm trên bờ, liều chết giãy giụa, nhưng chỉ phí sức mà

thôi.

Triệu Tấn Dương không nới lỏng tay, túm chặt lấy tóc hắn, cặp mắt hắn

ta lồi lên như cá chết.

"Nói!"

Tên đàn ông cắn chặt răng, cái vẻ dù chết cũng không phục vừa hay cho

anh chỗ phát tiết bao bực bội dồn nén trong nửa năm qua. Đột nhiên tay ấn
xuống, trán hắn ta đập xuống sàn nhà sưng vù lên, hơn nữa cả sống mũi
cũng gặp họa.

"Không nói đúng không, không nói thì để ông đây từ từ chơi với mày.

Chơi đến mức mày khô máu thì thôi."

Dứt lời, lại một tiếng cộp vang lên.

"Điện thoại..." Máu mũi chảy xuống đến khóe miệng, khổ sở lại dữ dằn.

Nghiêng tai lắng nghe, trong túi quần hắn phát ra tiếng ù ù.

"Ngoan ngoãn vào!"

Triệu Tấn Dương lại lôi tóc hắn, nhưng hắn lại khá cứng, cắn răng nuốt

bụm máu xuống. Triệu Tấn Dương đưa tay ra lấy điện thoại.

Một cuộc gọi tới không hiển thị tên.

"Mày nghe, tìm mày đấy."

Triệu Tấn Dương do dự, rồi bấm nút trả lời.

Đầu dây rất yên tĩnh, chỉ có tiếng gió.

"A Dương?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.