ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 886

được.

Khương Mẫn vẫn còn đang nghĩ xem trong nhà có gì để mang đi được

không, Hứa Liên Nhã vội ngắt lời bà.

"Dì à, thứ gì cũng đều dùng rồi, thật đấy. Cháu dẫn một đứa bé thêm một

chiếc vali là quá nhiều rồi, không xách thêm được gì đâu."

Khương Mẫn khổ não cau mày.

"Ở đây mấy ngày đã làm phiền dì đủ rồi."

"Phiền gì đâu chứ." Khương Mẫn nói, "A Dương đáng yêu lắm."

Nói nhiều thêm đa cảm, cuối cùng Khương Mẫn nói: "Để tôi kho ít thịt

bò cho hai người đi dọc đường ăn, A Dương thích ăn mà, không chiếm
nhiều diện tích đâu."

Hứa Liên Nhã đành đồng ý.

Sau bữa sáng ngày hôm sau, Hứa Liên Nhã về phòng dọn dẹp lần cuối.

A Dương vẫn mặc chiếc quần yếm màu đen kia, bên túi quần lộ ra một

góc đỏ, vô cùng nổi bật.

"A Dương, cái gì thế con?"

A Dương lôi bao lì xì ra, đưa đến trước mặt Hứa Liên Nhã.

"Ai cho con đấy?"

A Dương nhếch môi như muốn giấu diếm, nhưng dưới áp lực của mẹ,

cuối cùng vẫn đầu hàng.

"Là bà cho ạ." A Dương đưa hai tay ra sau lưng, "Bà nói không được

nói..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.