ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 962

"Con muốn đến không?"

"Có ạ."

"Vậy thì đi thôi, nhưng mẹ có một điều kiện."

***

Khi chiếc Chevrolet màu đỏ tiến vào tầm mắt, Triệu Tấn Dương không

dám ra đón.

Hứa Liên Nhã bước xuống xe, mặt không cảm xúc nhìn anh một cái, rồi

đi vòng ra đằng sau mở cửa.

Triệu Tấn Dương thở phào. Cô không đến một mình.

A Dương xuống xe, hôm nay không đội mũ bóng chày nữa xách một

chiếc bình nước hoạt hình, cầm trong tay gậy chọc mèo, đầu cây gậy là túm
lông chim đung đưa, thoạt nhìn như lá cờ nhỏ hướng dẫn du lịch.

Cô bé ngẩng đầu cười với Triệu Tấn Dương, rồi chạy vào tiệm tìm mèo

đầy quen thuộc.

Hứa Liên Nhã khép cửa xe lại, dưới ánh mặt trời khẽ nheo mắt lại, càng

có vẻ nghiêm túc.

Triệu Tấn Dương lấy lòng: "Anh không lái xe nữa."

Ánh mắt Hứa Liên Nhã dừng lại, gật đầu một cái rồi lên tiếng nói với

vào tiệm: "A Dương, không chào tạm biệt mẹ à?"

A Dương nhô đầu ra từ sau sạp trái cây, nói một câu qua loa: "Tạm biệt

mẹ."

"Chín giờ rưỡi." Hứa Liên Nhã xác nhận với Triệu Tấn Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.