ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 124

Dostoevsky

Anh em nhà Caramazov

Dịch giả: Phạm Mạnh Hùng

Chương 5

Xin được như nguyện, Amen!

Trưởng lão vắng mặt trong phòng khoảng hai mươi phút. Đã mười hai giờ
rưỡi mà Dmitri Fedorovich vẫn chưa đến, mặc dù vì chàng mà có cuộc hội
họp này. Nhưng người ta hầu như đã quên chàng, và khi trưởng lão trở lại
phòng thì thấy các vị khách đang bị cuốn vào cuộc chuyện trò chung hết
sức sôi nổi. Trước hết phải kể đến Ivan Fedorovich và hai giáo sĩ. Cả
Miuxov cũng dự phần, và có vẻ rất sôi nổi, nhưng ông lại vẫn không gặp
may; rõ ràng ông bị lu mờ, người ta không buồn trả lời ông, tình thế mới
mẻ này càng làm tăng thêm nỗi bực tức đã tích tụ lại. Số là trước kia ông
cũng đã tranh tài biện bác với Ivan Fedorovich và ông không thể điềm
nhiên chịu đựng được thái độ có phần ngạo mạn của chàng trai đối với ông:
"ít nhất là cho đến lúc này, ta vẫn đứng trên tầm cao của tất cả những gì nên
đến ở châu Âu, vậy mà thế hệ mới này dứt khoát không thèm biết đến ta" -
ông nghĩ bụng. Fedor Pavlovich ban nãy đã hứa sẽ ngồi yên không nói
năng gì, quả thật ông ta im lặng được một thời gian, nhưng ông ta mỉm
cười giễu cợt theo dõi Petr Alecxandrovich ngồi gần mình và thích thú ra
mặt vì sự bực tức của ông này. Ông ta đã rắp tâm kiếm cách gì trả đũa từ
lâu và bây giờ không muốn bỏ lỡ dịp. Cuối cùng, không nhịn được, ông ta
cúi xuống gần vai Miuxov và thì thầm trêu chọc lần nữa:

- Ban nãy tại sao ông không bỏ về ngay sau câu chuyện về ông thánh hôn
cái đầu, mà lại ưng chịu ở lại cùng với bọn người bất nhân như thế này? Là
bởi ông cảm thấy bẽ bằng và bị xúc phạm. Ông ở lại để khoe tài trí hòng
rửa hận. Bây giờ ông sẽ không đi chừng nào chưa phô phang được tài trí
của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.