ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 239

Dostoevsky

Anh em nhà Caramazov

Dịch giả: Phạm Mạnh Hùng

Chương 7

Cuộc tranh luận

Nhưng con lừa Balaam bỗng lên tiếng. Về một đề tài kỳ dị: buổi sáng, nhân
đến lấy hàng ở tiệm buôn của Lukianov, Grigori được ông ta kể cho nghe
câu chuyện về một người lính Nga bị những người châu Á bắt làm tù binh
tại một vùng biên giới xa xôi chúng buộc anh ta phải từ bỏ đạo Kito và theo
đạo Hồi, doạ nếu không nghe chúng sẽ hành hạ khổ sở cho chết một cách
chậm chạp, anh lính không chịu bỏ đạo và nhận khổ hình, chịu cho chúng
lột da mình, chết mà vẫn ngợi ca Chúa Kito. Công tích đó được đăng trên
tờ báo nhận được hôm ấy. Grigori kể câu chuyện ấy trong bữa ăn. Xưa nay
cứ sau bữa ăn, lúc dùng món tráng miệng, Fedor Pavlovich vẫn thích vui
cười và tán gẫu, dù là chỉ với Grigori. Lúc này ông ta đang thoải mái và
thích thú. Ông ta vừa nhắp cognag vừa nghe, nghe xong ông ta báo rằng
nên phong thánh cho người lính đó và đưa bộ da bị lột của anh ta về một tu
viện nào đó: "Thiên hạ sẽ đổ xô đến và sẽ cũng khối tiền". Grigori nhăn
nhó vì thấy Fedor Pavlovich đã không cảm động chút nào, mà còn nhạo
báng theo thói quen xưa nay của mình. Lúc ấy Xmerdiakov đứng cạnh
bỗng nhếch mép cười.

Trước đây Xmerdiakov cũng vẫn hay được phép đến đứng gần bàn ăn,
đúng hơn là vào cuối bữa ăn. Từ khi Ivan Fedorovich về nhà thì gần như
bữa nào Xmerdiakov cũng đến.
- Mày cười gì vậy? - Fedor Pavlovich hỏi, ông ta nhận thấy ngay nụ cười và
cố nhiên ông ta hiểu đây là cười Grigori.
- Con nghĩ đến anh chàng nọ. - Xmerdiakov đột nhiên nói to. - Nếu như
công tích của người lính đáng khen ấy thực hết sức lớn lao thì theo con, anh
ta cùng chẳng có tội lỗi gì nếu anh ta chối bỏ tên đấng Kito và phép rửa tội
của mình để cứu lấy tính mạng mình. Sống để làm những việc thiện mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.