ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 1025

ngẩng đầu lên và chăm chú nhìn người mới vào qua cặp mắt kính. Rồi hắn
khẽ khàng nhấc kính ra và phướn dậy trên ghế, nhưng không có gì là tôn
kính lắm, thậm chí hơi lười nhác, chỉ để giữ chút xã giao tối thiểu không có
không xong. Ivan liếc qua thấy hết, chàng bao quát hết và cái chính là nhận
thấy cái

nhìn của Xmerdiakov, hết sức hằn học, thiếu niềm nở và cái chính là kiêu
kỳ: "Đến làm gì, hồi ấy ta đã giao ước cả với nhau rồi kia mà, còn đến làm
gì nữa?" Ivan Fedorovich cố nén mình:

- Ở đây nóng bức quá. - Chàng vẫn đứng, vừa nói vừa cởi áo măng tô.

- Cậu cởi áo ra. - Xmerdiakov đề nghị.

Ivan Fedorovich cởi áo măng tô ra và ném xuống ghế băng, hai tay run run
cầm lấy chiếc ghế, đẩy nhanh chiếc ghế lại gần bàn và ngồi xuống.
Xmerdiakov đã kịp gieo mình xuống ghế từ trước.

- Thứ nhất, có phải chỉ có chúng ta với nhau không? - Ivan Fedorovich hỏi
nhanh một cách nghiêm khắc. - ở đằng kia họ có nghe thấy chúng ta
không?

- Chẳng ai nghe thấy gì. Cậu thấy đấy: còn cả một gian phòng ngoài.

- Này chú em, lần ấy khi ta từ biệt chú mày ở bệnh viện, chú mày bảo rằng
nếu ta không nói gì về việc chú mày rất giỏi giả vờ động kinh thì chú mày
sẽ không nói gì với ông dự thẩm về câu chuyện giữa chúng ta ở cạnh cổng
là nghĩa làm sao? Như vậy nghĩa là thế nào? Chú mày hàm ý gì? Chú mày
đe doạ tao chắc?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.