ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 114

lá thư nhỏ. - Chị ấy thiết tha mời anh đến chơi càng sớm càng hay, anh
đừng để chị ấy thất vọng, thể nào cũng đến đấy nhé.

- Chị ấy mời tôi đến? Mời tôi đến nhà… để làm gì nhỉ? - Aliosa lẩm bẩm,
hết sức ngạc nhiên. Mặt anh bỗng lộ vẻ lo ngại.

- Ồ, đấy là vì Dmitri Fedorovich và… về tất cả những chuyện mới xảy ra
gần đây. - Bà mẹ giải thích qua quít. - Ekaterina Ivanovna hiện giờ đã có
quyết định… nhưng muốn dứt khoát thì chị ấy nhất thiết phải gặp anh… để
làm gì ư? Cố nhiên là tôi không biết, nhưng chị ấy mong anh đến càng sớm
càng tốt. Và anh sẽ đến, hẳn là anh sẽ đến, tình cảm cơ đốc buộc anh phải
làm như thế.

Tôi mới gặp chị ấy có một lần - Aliosa nói tiếp, vẫn băn khoăn như trước.

- Ôi đấy là một người rất đỗi cao cả, không sao hiểu thấu được! Dù chỉ xét
theo những đau khổ của chị ấy… Hãy tưởng tượng những gì chị ấy đã phải
chịu đựng, những gì chị ấy đang phải chịu đựng và những gì đang chờ đợi
chị ấy… thật là khủng khiếp, khủng khiếp!

- Được tôi sẽ đến. - Aliosa quyết định, sau khi đọc lướt qua mẩu thư ngắn
ngủi, bí ẩn, trong đó chị khẩn khoản mời anh đến, chứ không giải thích gì
cả.

- Anh thật là tốt, như vậy thì hay quá đấy. - Liza đột nhiên hớn hở reo lên. -
Vậy mà em vẫn bảo mẹ em: không đời nào anh ấy đến đâu, anh ấy đang
mải tìm sự cứu rỗi mà. Anh tốt quá đi thôi! Thì em vẫn luôn luôn nghĩ rằng
anh là người rất tốt mà, bây giờ em thật vui lòng nói với anh điều đó!

- Liza! - Bà mẹ nới bằng giọng oai nghiêm, nhưng lại mỉm cười ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.