ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 177

đại tự do, thời đại của tàu thuỷ và đường sắt. Các người sẽ không được tôi
cho nghìn nào, trăm nào, thậm chí trăm xu nào nữa, không có gì nữa hết!

Còn điều nữa đáng lưu ý. Chưa bao giờ tu viện của chúng tôi có ý nghĩa
đặc biệt gì như thế trong đời ông ta, cũng chưa bao giờ ông ta nhỏ một giọt
nước mắt cay đắng nào vì tu viện. Nhưng ông ta say sưa với những giọt
nước mắt bịa đặt ấy đến nỗi trong giây lát ông ta gần như không tin bản
thân mình nữa: thậm chí ông ta suýt khóc vì cảm động; nhưng chính lúc ấy
ông ta cảm thấy nên quay càng xe tháo lui là vừa.

Đáp lại những lời bịa đặt hằn học của ông ta, Cha viện trưởng cúi đầu lại
nói:

- Còn có câu này nữa: "Hãy vui vẻ chịu đựng sự sỉ nhục tự dưng đến với
con, đừng bối rối, cũng đừng căm thù kẻ đã bêu nếu con": Chúng tôi sẽ làm
như thế.

- Ái chà-chà! Lại một mớ những lời bá láp! Các cha cứ suy xét đi, tôi về
đây! Còn thằng Alecxei con tôi thì từ nay tôi lôi hẳn nó về, quyền làm bố
của tôi, Ivan Fedorovich con trai vỏ cùng đáng kính của ba, ba lệnh cho anh
đi theo ba! Fon Zon, anh còn đứng đấy làm gì! Vê thành phố đi, đến nhà
tôi. Ở nhà tôi vui ra trò. Chỉ một dặm đường thôi mà, thay cho dầu cây tôi
sẽ đãi lợn sữa và cháo đặc; ta sẽ làm một bữa chén, sẽ có cognac, rượu mùi
nữa, lại cả gái đẹp… ê, Fon Zon, đừng bỏ lỡ hạnh phúc!

Ông ta đi ra, vừa gào thét vừa hoa tay múa chân. Chính lúc ấy Rakitin nhìn
thấy và chỉ cho Alecxei.

- Alecxei! - Nhác thấy con, ông ta thét gọi từ xa - Hôm nay về hẳn nhà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.