ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 175

một số lời đồn đại. Trước đây đã có những chuyện đơm đặt độc ác thậm chí
đã đến tai cả giáo chủ (không phải chỉ trong vùng chúng tôi, mà cả ở các tu
viện khác có lập trưởng lão), theo đó thì dường như các trưởng lão được
tôn sùng quá đáng, thậm chí phương hại đến uy quyền của viện trưởng, và
ngoài ra, dường như các trưởng lão lạm dụng bí tích xưng tội và vân vân.
Lời buộc tội thật phi lý, vì thế nó đã tự tiêu tan ngay từ thời ấy, cả ở vùng
chúng tôi cũng như ở khắp mọi nơi. Nhưng con quỷ ngu ngốc đã bốc Fedor
Pavlovich lên và mang ông ta đi mỗi lúc một xa xuống cái vực sâu nhục
nhã này lại nhắc ông ta nhớ tới lời buộc tội trước đây mà bản thân ông ta
chẳng hiểu tí gì hết. Vả chăng ông ta cũng không biết trình bày cho nên đầu
nên đũa, nhất là lần này ở phòng trưởng lão chẳng có ai quỳ gối bô bô xưng
tội để mọi người nghe thấy, vì Fedor Pavlovich không thể chính mắt nhìn
thấy chuyện như thế và chỉ nói theo lời đồn và những chuyện đơm đặt trước
kia mà ông nhớ láng máng. Nhưng nói xong những lời ngu ngốc, ông ta
cảm thấy mình phun ra những điều vô lý lố bịch, và ông ta bỗng muốn
chứng minh rằng hoàn toàn không phải là ông ta nói nhảm. Tuy ông ta biết
rõ mười mươi rằng càng nói thêm câu nào thì ông ta càng vô lý và lố lăng
hơn, nhưng ông ta không nén được và cứ như lao tuột xuống dốc.

- Đê tiện quá đi! - Petr Alecxandrovich la lên.

- Xin lỗi Cha viện trưởng bỗng lên tiếng. - Đời xưa có câu: "Người ta bắt
đầu nói nhiều điều không đâu về tôi, thậm chí cả những điều xấu xa. Tôi
nghe hết và tự nhủ: ấy là thuốc của Chúa Kito gửi xuống để chữa cho tôi
cái bệnh háo danh". Vì thế chúng tôi cúi mình cảm tạ óng, thưa vị khách
quý báu!

Và Cha rạp mình cúi chào Fedor Pavlovich.

- Ôi cha-cha! Đạo đức giả và câu nói suông cũ rích! Những câu nói cũ rích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.