ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 365

Người đàn bà tội nghiệp bỗng oà khóc nức nở, nước mắt tuôn như suối ông
đại uý đâm bổ đến với vợ.

- Bà nó ơi, bà nó ơi, mình ơi, thôi, thôi mà! Minh không cô đơn đâu Cả nhà
yêu mình cả nhà tôn sùng mình! - ông ta lại hôn cả hai tay vợ và dùng hai
tay âu yếm vuốt ve mặt bà ta: ông ta vơ lấy chiếc khăn ăn lau nước mắt cho
bà ta. Aliosa có cảm giác như chính anh cũng ứa lệ. - Nào, ông nhìn thấy
chứ? Nghe thấy chứ? - ông ta đột nhiên hung hãng quay về phía anh, giơ
tay chỉ người vợ mất trí tội nghiệp.

- Tôi nhìn thấy và nghe thấy, - Aliosa nói lí nhí.

- Ba ơi, ba! Chẳng lẽ có ông ta, ba lại… Mặc xác ông ta, ba! - Thằng bé
bỗng hét lên, nhỏm dậy trên chiếc giường của nó và nhìn bố bằng tia mắt
nảy lửa.

- Này thôi, làm trò hề đủ rồi đấy, đừng giở trò ngu ngốc nữa, không đi đến
đâu đâu! - Varvara Nikolaevna bỗng gào lên vẫn từ cái góc buồng ấy, cô ta
đã điên tiết lắm rồi, thậm chí giậm chân xuống sàn.

- Lần này con nổi nóng thật bất công quá đấy. Varvara Nikolaevna ạ, ba sẽ
làm con vừa lòng ngay đây. Xin mời ông đội mũ vào, chúng ta sẽ đi chỗ
khác. Cần phải nói với ông một điều nghiêm chỉnh, nhưng không phải ở
đây. Cô gái đang ngồi kia là con gái tôi. Nina Nikolaevna, tôi quên không
giới thiệu với ông, đấy là một thiên thần bằng da bằng thịt… từ trên trời
xuống với người trần… nếu như ông có thể hiểu được điều đó - Kìa, ông
già run bắn cả người lên như cơn linh giật. - Varvara Nikolaevna vẫn phẫn
uất. Còn cô gái vừa giẫm chân với tôi và gọi tôi là hề cũng là một thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.