dần chuyển sang một trạng thái hân hoan cuồng loạn và gần như man rợ.
Ông ta như rối trí, nói năng cực kỳ vội vã hấp tấp như sợ người ta không để
ông nói hết. - Ngoài ra đây là tiền có được một cách chính đáng, do cô "em
gái" đáng kính và thánh thiện gửi cho, ông có biết rằng bây giờ tôi có thể
chữa bệnh cho vợ tôi và Ninotrka, con bé thiên thần gù lưng của lôi không?
Bác sĩ Gherxenstube đã có lòng tốt đến nhà tôi thăm bệnh cho cả hai mẹ
con suốt một giờ. "Tôi không hiểu gì cả, ông nói", nhưng nước khoáng có
bán tại hiệu thuốc ở đây (ông đã kê, đơn cho dùng thứ này) chắc chắn sẽ có
lợi cho bà ấy, và bác sĩ cũng cho đơn thuốc ngâm chân. Nước khoáng giá
ba mươi kopek một chai, có lẽ cần uống bốn chục chai. Tôi đã cầm đơn để
lên xichđông dưới bức ảnh thánh và cho đến giờ nó vẫn nằm ở đấy.
Còn Ninotrka thì theo đơn bác sĩ cho, phải tắm nước nóng pha một dung
dịch gì đó, hàng ngày sáng và tối, nhưng nhà cửa chúng tôi như thế, không
có người giúp việc, không ai giúp đỡ, không có chum vại, không có nước
thì chữa theo cách ấy sao được? Ninotrka bị tê thấp toàn thân, tôi chưa nói
ông biết điều đó, ban đêm nó đau nhức cả nửa người bên phải, đau đớn khổ
sở, vậy mà ông có tin được không, thiên thần của tôi gắng chịu để khỏi làm
phiền chúng tôi, không rên để khỏi làm chúng tôi thức giấc. Chúng tôi ăn
uống gặp chăng hay chớ, kiếm được gì ăn nấy, còn Nina chọn miếng tồi
nhất, chỉ dáng vứt cho chó ăn, nó nói: "Tôi không đáng ăn miếng ấy, tôi ăn
báo cô mọi người, tôi là gánh nặng cho cả nhà". Ấy là tôi muốn miêu tả cái
quan điểm thiên thần ấy. Chúng tôi phục dịch nó, nó lấy thế làm đau lòng:
"Tôi không đáng được như thế, không đáng được chăm sóc tôi là một kẻ
tàn phế vô ích sự" - nhưng nó mà lại không đáng là thế nào, tính dịu dàng
thiên thần của nó là phước lành Thượng đế ban cho tất cả chúng tôi, không
có nó, không có lối ăn nói dịu dàng của nó thì nhà chúng tôi sẽ là cái địa
ngục, nó làm cho cả Varia cũng dịu tính dịu nết đi. Còn Varvara Nikolaevna
thì ông cũng dừng chê trách, nó cũng là một thiên thần cũng bất hạnh. Nó
về nhà từ mùa hè, vốn liếng có mười sáu rúp đấy là tiền công nó dạy học và
dành dụm để làm tiền tàu xe, để đến tháng chín, tức là bây giờ đây thì có