ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 378

lại tôi… (Rồi ông sẽ giàu có rồi ông sẽ giàu có!). Ông có biết không, không
bao giờ ông có thể nghĩ ra điều gì đắc sách hơn là chuyển sang tỉnh khác
đâu! Đấy là sự cứu thoát cho ông, cái chính là cho con trai ông và ông ạ,
nên mau mau lên, trước mùa đông, khi trời chưa lạnh, rồi ông sẽ viết thư
cho chúng tôi, chúng ta sẽ vẫn cứ là anh em… Không, đấy không phải là
mơ ước!

Aliosa muốn ôm lấy ông ta, anh đắc ý quá. Nhưng nhìn ông ta, anh bỗng
dừng lại: ông ta đứng đấy, cổ vươn dài, môi trề ra, mặt tái mét cuồng nộ,
môi mấp máy như muốn nói gì; không phát ra âm thanh, vậy mà môi bỗng
mấp máy, thật kỳ lạ.

- Ông làm sao thế! - Không hiểu sao Aliosa bỗng giật mình.

- Alecxei Fedorovich… tôi… ông. - ông ta nói lắp bắp, nhìn thẳng vào
Aliosa một cách hung hãn và lạ lùng với vẻ kiên quyết của một người ngã
nhào từ trên cao xuống, thế nhưng môi dường như vẫn mỉm cười. - Tôi…
ông… ông có muốn tôi làm cho ông xem một trò ảo thuật ngay bây giờ
không! - ông ta thì thầm nói nhanh và kiên quyết, giọng càng hổn hển hơn.

- Trò ảo thuật gì?

- Rồi ông sẽ thấy, - Viên đại uý vẫn nói thì thầm, miệng ông ta méo lệch về
bên tôi, mắt trái nheo nheo, ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào Aliosa, như bị
hút vào anh.

- Ông làm sao thể, trò quỷ thuật nào kia? - Anh la lên, sợ hãi thật sự.

- Thế này này, xem đây! - Viên đại uý bỗng rít lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.