ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 386

nào. Ban đêm ông ấy sẽ càng nghĩ ngợi nhiều hơn, sẽ nằm mơ thấy tiền,
sáng mai có lẽ ông ấy sẵn sàng chạy đến gặp tôi xin lỗi. Thế mà đúng lúc
đó tôi chợt xuất hiện: "Ông quả là con người có lòng tự hào, ông đã chứng
tỏ điều đó, bây giờ xin ông nhận cho và thứ lỗi cho chúng tôi" Bấy giờ ông
ấy sẽ nhận.

Aliosa say sưa nói câu "bấy giờ ông ấy sẽ nhận!". Liza vỗ tay.

- Chà, đúng vậy, ôi chà, đột nhiên em bỗng hiểu ra! Chà, Aliosa, làm sao
anh biết tất cả những điều ấy? Anh còn trẻ như thế mà biết rõ lòng người…
Em thì có lẽ chẳng bao giờ nghĩ ra được như thế.

- Bây giờ cần nhất là phải làm cho ông ấy tin rằng ông ngang hàng với tất
cả chúng ta, mặc dù ông nhận tiền của chúng ta, - Aliosa nói tiếp, vẫn với
giọng say sưa, - chẳng những là ngang, hàng, mà còn cao hơn…

- "Còn cao hơn", hay lắm, Alecxei Fedorovich, nhưng anh nói đi nói đi!

- Vậy là tôi diễn tả không đúng lắm… về việc ta ở thế cao hơn… nhưng
chẳng sao, bởi vì…

- Ờ chẳng sao, chẳng sao, cố nhiên là chẳng sao. Xin lỗi, anh Aliosa yêu
quý… Anh ạ, cho đến nay em hầu như không kính trọng anh… nghĩa là có
kính trọng không như người ngang hàng, còn bây giờ em sẽ kính trọng anh
là bậc trên… Anh yêu quý, đừng giận em "pha trò hóm hỉnh". - Cô nói tiếp
luôn, giọng chứa chan tình cảm. - Em kỳ cục và bé bỏng, nhưng anh, anh…
Này anh Alecxei Fedorovich ạ, phải chăng trong toàn bộ lập luận ấy của
chúng ta, tức là của anh… không, của chúng ta thì đúng hơn… có sự miệt
thị con người bất hạnh ấy… thì chúng ta vừa mổ xẻ tâm hồn ông ấy đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.