ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 569

- Cha đi đi! - Cha Paixi nới với giọng oai nghiêm. - Con người không có
quyền phán xét, đấy là quyền của Chúa. Có lẽ ở đây chúng ta đang thấy
một "sự chỉ bảo" mà cả Cha cũng như tôi và bất cứ ai khác đều không thể
hiểu nổi. Cha đi đi, đừng làm náo loạn bầy chiên! - Cha Paixi bền bỉ nhắc
lại.

- Trưởng lão không ăn chay theo đúng phép tác khổ tu, vì thế mới có sự thể
này. Chuyện rành rành ra đấy, giấu giếm là có tội!

Ông thầy tu cuồng tín không chịu thôi, nhiệt tâm của ông ta đã quá bốc
khiến ông ta mất cả khôn ngoan.

- Cha thích ăn kẹo, các bà thủ trong túi mang đến cho Cha, Cha uống trà
với kẹo, Cha hy sinh cái bụng, nhồi cho đầy của ngọt ngào, do đó trí óc
Cha đầy ắp những ý nghĩ cao ngạo… Bởi thế Cha chuốc lấy sự ô nhục như
thế…

- Cha nói năng đến là bộp chộp, thưa Cha! - Cha Paixi cũng cất cao giọng. -
Tôi khâm phục phép ăn chay và khổ tu của Cha, những lời Cha nói ra thật
là bộp chộp, chẳng khác gì lời lẽ của một người phàm tục trẻ tuổi tính khí
thất thường và ngu dại. Cha đi đi, tôi ra lệnh cho Cha đấy. - Cha Paixi kết
luận, nói oang oang.

- Ừ, thì thôi đi! - Cha Ferapont đáp, dường như hơi luống cuống, nhưng vẫn
hung hăng. - Các người thì thông thái rồi! Cậy học vấn nhiều, các người lên
mặt với kẻ hèn kém này! Khi đến đây tôi là kẻ ít học, trong thời gian ở đây
tôi đã quên sạch những gì tôi biết, chính Chúa Trời đã giữ gìn cho kẻ nhỏ
bé như tôi khỏi bị ảnh hưởng bởi sự anh minh của các người…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.