ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 572

và lại gằm mặt xuống đất. Anh đứng xoay nghiêng và không quay mặt về
phía người hỏi. Cha Paixi chăm chú quan sát.

- Con vội đi đâu vậy? Có chuông lễ đấy? - Cha lại hỏi, nhưng Aliosa không
trả lời.

- Con sẽ ra khỏi nhà tu chăng? Mà lại không xin phép, không được ban
phép lành ư?

Aliosa đột nhiên nhếch mép cười gượng gạo, và một cách kỳ lạ rất kỳ lạ,
anh ngước mắt lên nhìn vị cha đạo vừa hỏi anh: vị giáo đạo trước đây của
anh, người đã từng làm chú trái tim và khối óc của anh, trưởng lão yêu quý
của anh, trước khi qua đời đã giao phó anh cho đức cha này. Vẫn như lúc
trước, anh không trả lời, phẩy tay dường như chẳng bận tâm gì đến lễ độ,
rảo bước đi ra khỏi cổng nhà tu.

- Con sẽ còn trở lại! - Cha Paixi lẩm bẩm, nhìn theo Aliosa, vừa ngạc
nhiên, vừa đau xót.


Chú thích:

(1) Một hàng giáo phẩm trong đạo chính thống (N.D).

(2) Khi đưa thi hài một thầy tu bình thường từ phòng tu đến nhà thờ, hay
sau tang lễ, đưa từ nhà thờ ra nghĩa địa, người ta ngàm bài "Đời vui thú
biết bao…". Còn nếu người quá cố là ieroxkhimonac thì hát bài thánh ca:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.