còn anh chàng kia thì tôi sẽ đuổi cổ đi, gí nắm tay vào mũi hắn, hắn đừng
hòng tơ màng gì đến tôi!
Mấy lời sau cùng nàng gào lên trong cơn thác loạn, nhưng rồi lại không nén
lòng được, đưa hai tay lên bưng mặt, nhào xuống úp mặt vào gối và run lên
trong tiếng nức nở. Rakitin đứng dậy.
- Về thôi, - anh ta nói, - muộn rồi, người ta sẽ không cho vào tu viện đâu.
Grusenka bỗng bật dậy.
- Anh về ư, Aliosa! - Nàng kêu lên, đầy vẻ ngạc nhiên chua xót - Anh đối
xử với tôi như thế sao: anh làm xáo động tâm hồn tôi, giày vò nó, thế rồi
đêm nay tôi vẫn chỉ trơ trọi một mình.
- Anh ta ngủ đêm ở nhà cô sao được? Nhưng nếu anh ta muốn thì tuỳ! Tôi
về một mình! - Rakitin bỡn cợt cay độc.
- Im đi, kẻ tâm địa độc ác, - Grusenka cuồng nộ quái lên. - Chưa bao giờ
anh nói được với tôi những lời như anh ấy vừa nói.
- Anh ta đã nói gì đặc biệt với cô nào? - Rakitin làu nhàu vẻ cáu kỉnh.
- Tôi không biết, tôi không rõ, tôi chẳng rõ anh ấy đã nói với tôi điều gì
khác thường, nhưng trái tim tôi rung động, anh ấy đã làm đảo lộn trái tim
tôi… Anh ấy là người đầu tiên, người duy nhất thương tôi, thế đấy! Thiên
thần của tôi ơi, sao trước đây anh không đến, - nàng bỗng quỳ thụp trước
Aliosa, như trong cơn thác loạn, suốt đời tôi chờ mong một người như anh,
tôi biết rằng một người như thế sẽ đến và tha thứ cho tôi. Tôi biết sẽ có một