ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 733

- Anh không muốn phá vỡ hạnh phúc của em! - Mitia ngây ngất nói lắp
bắp. Nhưng nàng cũng chẳng cần anh trả lời.

- Thôi, anh đi đi… vui chơi đi. Nàng lại xua đuổi anh, - và đừng khóc, em
sẽ lại gọi anh.

Chàng chạy đi, nàng lại bắt đầu nghe hát và xem người ta nhảy, mắt vẫn dõi
theo Mitia, bất kể chàng ở đâu, nhưng mười lăm phút sau nàng lại gọi,
chàng lại chạy tới.

- Bây giờ anh hãy ngồi cạnh em, anh kể cho em nghe anh làm thế nào biết
được em đến đây; ai là người đầu tiên nói cho anh biết?

Mitia bắt đầu kể lại hết, kể lộn xộn, rời rạc, nồng nhiệt, nhưng kỳ lạ, khi kể
chàng thường đột nhiên cau mày và ngừng lại.

- Sao anh lại cau có? - Nàng hỏi.

- Không sao… anh để lại ở đấy một người ốm. Giá như người đó bình
phục, nếu anh biết người ấy đang bình phục thì anh sẵn lòng hy sinh mười
năm sống!

- Thôi mặc người đó, nếu như y ốm đau. Có phải anh muốn ngày mai sẽ
dùng súng tự sát phải không, ngốc ơi là ngốc, sao vậy? Em yêu những
người rồ dại như anh, - nàng nói thỏ thẻ, lưỡi đã líu lại. - Vì em anh sẽ làm
tất cả mọi việc chứ? Sao? Chàng ngốc của em ơi, ngày mai anh muốn tự sát
thật ư! Không, khoan đã ngày mai có thể em sẽ nói với anh một lời. Anh
muốn em nói ngay hôm nay chứ gì? Không, hôm nay em không muốn…
Thôi đi đi, bây giờ thì đi đi, vui chơi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.